Đêm tân hôn của ba người Đường Đa Lệnh trôi qua vô cùng thê thảm. Tuần trăng mật cũng bị quấy rầy nhiều lần, không phải là Phương Ninh mang một đám nha hoàn tới học nấu nướng cũng là Kim Đao Sai dẫn theo một đám con nít tới tống tiền. Nếu không phải Đường Đa Lệnh cường hành áp chế, Đoạn Bối Sơn nho nhỏ đã sớm máu chảy thành sông rồi.
Hôm nay lại có người tìm tới cửa.
“Ngươi nói cái gì?” Hoa Tương Dung ỷ mình cao to, nhìn xuống đối phương.
“Ta nói, muốn Đường lão bản xin lỗi.” Tuy Lý Đinh vóc dáng thấp hơn chút, nhưng lại cường tráng hơn, huống chi còn có ca ca Lý Giáp ở bên làm chỗ dựa mà.
“Dựa vào cái gì muốn A Đường xin lỗi?” Ngọc Liên Hoàn vung vung tay áo, huynh đệ Lý gia lập tức lui một bước về sau.
Lý Giáp hắng giọng một cái, “Đường lão bản, vốn chúng ta cũng không muốn truy cứu, nhưng vì ngươi không nói sự thật, cho nên mấy bữa nay huynh đệ trong Thừa Thiên Môn đều cho rằng xá đệ* chịu không nổi một đấm. Mất mặt là việc nhỏ, nhưng ảnh hưởng tới tiền đồ của xá đệ lại là chuyện lớn.”
*Xá đệ: em tôi.
“Chuyện này hình như là chuyện tốt của Phương đại tiểu thư mà, sao các ngươi không kêu nàng xin lỗi đi?” Hoa Tương Dung hỏi.
Huynh đệ Lý gia ho cùng một lúc.
“Lý đường chủ nói có lý, có lý. Chuyện này là do ta làm, nên đương nhiên ta phải xin lỗi rồi.” Đường Đa Lệnh cướp lời, nói. Trong lòng của y quả thật là thấy có lỗi với Lý Đinh. Lúc đó người ta mạo hiểm tính mạng tới cứu y mà.
Huynh đệ Lý gia bắt đầu tỏ vẻ, “Đường lão bản nói thế là được rồi.”
Hoa Tương Dung thở dài một hơi, “Được rồi, A Đường đã nói vậy thì chúng ta cứ thế mà làm đi. Nhưng các ngươi muốn A Đường xin lỗi sao đây?”
“Đương nhiên là nói chân tướng sự thật ra rồi!” Lý Đinh kích động kêu lên.
“À, cũng không cần nói nhiều lắm, chỉ cần giải thích xá đệ thực sự không phải bị một đấm thì ngã dập trứng là được rồi.” Vẫn là Lý Giáp cẩn thận hơn chút.
“Ừm, vậy thì được. Ngày mai chúng ta sẽ đi tới tổng đàn Thừa Thiên Môn dán một cái bố cáo nói rõ chân tướng.” Hoa Tương Dung nhẹ nhàng gật đầu, sau đó tất cả mọi người đều cười vui vẻ.
Ngày hôm sau, Lý Đinh từ sáng sớm đã tới cửa lớn của tổng đàn xem bố cáo. Thật là không nhìn không biết, nhìn một cái đã giật mình. Trên bố cáo ghi rõ, Lý Đinh không phải bị Đường Đa Lệnh đấm một cái là ngã, mà còn bị Đường Đa Lệnh chụp thêm một chưởng ở dưới nữa.
“Ngươi, các ngươi vậy là có ý gì?” Lý Giáp lập tức dẫn Lý Đinh chạy tới Đoạn Bối Sơn, hôm nay biệt danh của Lý Đinh không phải là Đinh Một Đấm nữa mà thành Đinh Hai Đấm rồi.
“Nói sự thật thôi. Chẳng lẽ thứ chúng ta nói không phải là chân tướng sao, Lý Nhị gia?” Hoa Tương Dung nhẹ nhàng phe phẩy quạt, thời tiết bắt đầu nóng hơn rồi, khiến người ta cũng ghét mấy con ruồi hơn.
Lý Đinh hổ thẹn cúi đầu.
“A Hoa, các ngươi làm thế cũng không tốt lắm. Hơn nữa chuyện này đúng là ta có lỗi với Lý Nhị gia.” Đường Đa Lệnh cũng giận dữ nói.
“A Đường, việc này không thể trách A Hoa được, thật ra hắn chỉ nói sự thật, chỉ tiếc đó không phải là sự thật Lý đường chủ và Lý Nhị gia muốn nghe mà thôi.” Ngọc Liên Hoàn cũng đi ra.
Lý Đinh không nhịn được, “Sự thật là lúc đó ta bất ngờ không kịp chuẩn bị mới bị trúng chiêu của Đường lão bản, nếu không sao hắn làm đối thủ của ta được?”
Ngọc Liên Hoàn nhẹ nhàng cười cười, “Vậy chân tướng là, Lý Nhị gia bị ngộ nhận thành một người nhát gan, sợ sệt, miệng cọp gan thỏ, gọi tắt là không phải nam nhân đi.”
Trong mắt Lý Đinh phát ra ánh đỏ, Lý Giáp không thể không giữ chặt hắn lại để tránh hắn phóng vào lửa, khỏi bay vào cái tên khốn có độc toàn thân kia.
Ngọc Liên Hoàn nói xong lại cười cười, “Cho nên, thứ chúng ta phải làm không phải là nói ra chân tướng, mà là chứng minh cho mọi người thấy Lý Nhị gia tuyệt đối không phải là loại người nhát gan sợ sệt, miệng cọp gan thỏ, mà là một nam nhân có thân thể cường tráng, gan lớn như trâu có phải không?”
“Đúng vậy! Đúng vậy!” Lý Đinh lấy hết hơi trong phổi gầm rú.
“Hai vị yên tâm, qua một thời gian thôi, toàn bộ mọi người trong thành Lâm Dương sẽ biết ai mới là người nam nhân cường tráng nhất Thừa Thiên Môn!” Ngọc Liên Hoàn không làm lỡ thời cơ bỏ thêm một câu, lập tức khiến huynh đệ Lý gia không kìm được vui sướng.
Đường Đa Lệnh nghi hoặc nhìn Ngọc Liên Hoàn, tên này bị cái gì mà tốt thế. Hoa Tương Dung lại lấy quạt che khuất mặt, cố che đi vẻ mặt cười gian trá.
Không lâu sau đó, toàn bộ người trong thành Lâm Dương quả nhiên cũng biết hóa ra Lý Đinh mới là nam nhân cường tráng nhất của Thừa Thiên Môn. Lời đồn này được truyền ra từ nơi phong nguyệt nổi danh nhất trong thành Lâm Dương, Hồng Tụ Viện. Theo lời của các cô nương Hồng Tụ Viện, Lý Nhị gia một đêm 7 lần, làm cùng lúc vài cô, vậy mà còn có thể đứng sừng sững không ngã, thật là một nam nhân vĩ đại.
Cái danh nam nhân của Lý Đinh