Đợi khi mọi người dậy hết thì cô mới cho người đưa xe đến, lần này là họ đi biển, nhưng vốn dĩ Bạch Quán Tông lại không thích biển, có lẽ là vì những lần bị người thân họ hàng bắt nạt thì anh cũng dần có ác cảm với nơi mát mẻ này.
Nhìn thấy một khoảng trời rộng bao la, mặt biển cũng êm dịu lả lướt giống như một nàng thiếu nữ e thẹn bên cạnh đồi núi ven biển hùng vĩ, tựa như một đôi tình nhân mặn nồng, chẳng thể nào tách rời.
Ở phía tít anh chẳng thể nhìn thấy bờ bên kia, lại đột nhiên nhìn sang Thượng Quan Tịch Mộng, nó giống như anh và cô vậy...!Khó có thể nhìn thấy tương lai.
Trên xe hiện tại chỉ Hoàng Sước, cô và anh.
Bạch Quán Tông liền nói:
- Mỗi khi ở bên cạnh chị, em chẳng cần phải nỗ lực.
Vì cho dù có nỗ lực thế nào thì cũng chẳng bằng chị.
Thượng Quan Tịch Mộng ngước mắt khỏi màn hình điện thoại, nhìn anh, xong lại nhìn ra ngoài biển rộng lớn kia, cô nói:
- Nếu đã không có gì trong tay, mà còn không nỗ lực.
Vậy vị trí của cậu trong mắt tôi chẳng là cái thá gì.
- Em có Tuyệt Vệ quân, em là chủ của nó.
Nghe đến đây, Thượng Quan Tịch Mộng cũng chỉ cười nhạt, quả nhiên cô dự đoán không sai.
Anh nhìn thấy cô không có chút gì gọi là ngạc nhiên, liền không nhịn được mà hỏi.
Nhưng Thượng Quan Tịch Mộng cũng chỉ nhàn nhạt nói cô đã đoán từ đầu rồi.
Đến cả Tịch Huyên cũng lờ mờ đoán ra được.
- Tại sao chị lại nghĩ Huyên Nhi đoán ra được?
Lúc này, Thượng Quan Tịch Mộng mới nói, trước kia khi cô đi công tác xa nhà đều phải phái một đội vệ sĩ chuyên nghiệp canh trừng nghiêm ngặt Thượng Quan gia, đến cả việc Tịch Huyên đi học hay làm gì cũng phải báo cáo cụ thể, mọi chuyện mà cậu nhóc làm đều không được rời khỏi việc kiểm soát của cô.
Đó không phải là xâm phạm quyền riêng tư của Thượng Quan Tịch Huyên, mà là cô sợ.
Nhớ lại hai năm trước, lúc Thượng Quan gia vẫn còn lao đao vì sự việc cha mẹ cô đột ngột qua đời thì chú ba Thượng Quan Bân đã âm mưu gi3t chết người thừa kế duy nhất, sau đó muốn thông đồng với chú hai Thượng Quan Tuân để đưa Lộc Quang lên làm gia chủ Thượng Quan, qua đó có thể nắm được điểm yếu của Lộc Quang mà điều khiển cậu ấy.
Nhưng cũng may gia đình chú hai không phải là dạng người tranh quyền đoạt vị, nên đã luôn chấn chỉnh tư tưởng của chú ba, sau đó thì Thượng Quan Bân không cam tâm nên đã tự hành sự một mình.
Hôm đó Thượng Quan Tịch Mộng cũng không có ở nhà, nên suýt nữa là em trai đã đi theo cha mẹ.
Kể từ ngày đó cô vẫn luôn giám sát em trai gắt gao.
- Nhưng từ khi cậu xuất hiện ở Thượng Quan gia thì tôi không nhìn thấy những kẻ không biết điều kia nữa.
Có thể thấy được, cậu không phải bình thường.
- Chị không sợ em và Thượng Quan Bân sẽ cấu kết với nhau để hãm hại em trai chị sao?
Thượng Quan Tịch Mộng cười nhẹ, cô nói là mắt nhìn người của mình không tệ đến mức đó.
Hơn nữa, theo như những gì Tịch Huyên nói về Bạch Quán Tông thì anh không phải là dạng người sẽ vì lợi