Editor: Calcium
Đã liên hệ với Diệp Tiểu Chiếu từ sớm, tối nay Hoắc Kiệt sẽ đưa Diệp Hà Thanh ra ngoài dùng bữa. Diệp Hà Thanh vẫn luôn có thói quen chuyện gì cũng đều có mặt anh trai, hiện tại Hoắc Kiệt đã dần dần sửa được thói quen này của cậu, bất kể là làm cái gì thì người đầu tiên nghĩ tới phải là hắn.
Bất kể là tình yêu hay tình cảm gia đình thì mấy chuyện thế này người yêu đều sẽ có dục vọng chiếm hữu nhất định. Huống hồ Hoắc Kiệt lại là người có cá tính mạnh mẽ từ trong xương tủy, bề ngoài thì cười híp mắt với Diệp Hà Thanh nhưng thực tế là nắm được nhất cử nhất động của cậu, tâm từ này hắn không hề nói cho đối phương biết, chỉ lo cậu sẽ nghĩ nhiều mà tạo áp lực cho bản thân.
Lúc dùng bữa Diệp Hà Thanh nhắn tin tức qua cho Diệp Tiểu Chiếu nhắc anh chú ý ăn uống đúng giờ, gửi xong tin còn phải ngóng xem đối phương đã trả lời lại hay chưa. Hoắc Kiệt lắc lắc đầu rút điện thoại lại: "Tập trung ăn cơm của em đi, không tập trung ăn thì chuyển qua nhìn anh."
Diệp Tiểu Chiếu đã có bác sĩ Nguy chăm sóc rồi, Hoắc Kiệt hiện tại chỉ là thuận theo tình thế mà hỗ trợ chú mình có thêm cơ hội.
Hai anh em nhà này quan tâm tới nhau quá mức, người khác nhìn vào có thể khó mà chấp nhận được. Nhưng Hoắc Kiệt lại hiểu rõ tận tường gốc rễ của hai người nên biết rằng Diệp Tiểu Chiếu không thể có gì với Diệp Hà Thanh được vì vậy hắn có thể tạm gác việc ăn giấm chua qua một bên, tập trung vào nói chuyện yêu đương với Diệp Hà Thanh.
Hoắc Kiệt: "Khi nào thì em đi?"
Diệp Hà Thanh giật mình, giảm bớt cảm giác muốn dùng bữa, bối rối nhìn về phía Hoắc Kiệt: "Thật sự đi sao?"
Hoắc Kiệt tiếp tục hỏi ngược lại: "Không phải là chuyện ván đã đóng thuyền sao?"
Diệp Hà Thanh vừa có cơ hội lại có năng lực, đây còn là điều mà cậu thích vì vậy quá thích hợp cho vị trí này.
"Em vốn đã sống trong tình trạng lo lắng quá độ, lần này tốt nhất nên học cách buông xuống, Diệp Tiểu Chiếu cũng có cuộc sống riêng của mình." Hoắc Kiệt lại bổ sung: "Cậu ấy và chú Lan khá là hợp nhau đấy."
Diệp Hà Thanh vốn có tư tưởng đơn thuần nên không phát hiện ra bất cứ sự khác thường nào: "Bác sĩ Nguy là một bác sĩ tốt, chú ấy giúp đỡ bọn em nhiều lắm."
Hoắc Kiệt cười có chút ý tứ sâu xa: "Chú Lan từ nhỏ đã rất ưu tú."
Mùa xuân năm mới ấm áp hơn hẳn, chuyện Diệp Hà Thanh đi nước F cuối cùng đã quyết định, khởi hành vào ngày kia, thời gian tương đối gấp gáp, thầy giáo cho cậu một ngày nghỉ để an tâm ở nhà chuẩn bị hành lý.
Các thủ tục khác đều là Hoắc Kiệt hỗ trợ giải quyết, quá trình diễn ra rất nhanh, hắn còn liên hệ với bạn bè ở nước F. Diệp Hà Thanh lúc đó nghe thiếu chút nữa giật điện thoại từ tay Hoắc Kiệt đi mất.
Cậu đỏ bừng mặt: "Em ở chung với bạn học, có thể giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa em cũng có thể chăm sóc bản thân mà."
"Hoắc ca, em có thể tự chăm sóc mình rất tốt, anh đừng làm phiền người khác."
Hoắc Kiệt nhìn cậu vội vội vàng vàng đảm bảo, không nhịn được cười, bế người lên ôm vào lòng hôn hôn một trận.
"Không thích để người khác chăm sóc, vậy để anh chăm sóc có được không?"
Mặt Diệp Hà Thanh lại càng đỏ hơn, tay chậm rãi ôm lấy vai hắn: "Nói chung anh đừng lo lắng quá mà."
Trước khi đi liền cùng Diệp Tiểu Chiếu tới bệnh viện kiểm tra, kết quả coi như thỏa mãn.
Tình trạng thân thể Diệp Tiểu Chiếu trước mắt tương đối ổn định, có thể uống thuốc chưa cần phải phẫu thuật. Thuốc mà Nguy Lan kê đơn cho Diệp Tiểu Chiếu sử dụng đã giảm bớt liều lượng một cách thích hợp để tránh gây thêm gánh nặng cho anh và chữa trị bằng liệu pháp ăn uống.
Diệp Hà Thanh lại chưa gặp cách này nhiều, Nguy Lan trở về nhà cùng hai người, chuẩn bị một bữa trong nhà bếp, dược thiện làm tương đối ổn khiến Diệp Hà Thanh nhìn thấy mà líu lưỡi.
Diệp Tiểu Chiếu có chút tâm lý sùng bái đối với bác sĩ Nguy Lan, đa số thời điểm anh đều lộ ra vẻ mặt tươi cười với bác sĩ nhưng ngược lại nói chuyện ít hơn trước, mấy ngày nay đều là bác sĩ chăm sóc cho anh, ngoại trừ Diệp Hà Thanh thì trên cõi đời này cuối cùng có thêm một người nữa nguyện ý thân cận với anh.
Diệp Hà Thanh sắp phải đi rồi, Diệp Tiểu Chiếu nghĩ tới cái gì thì nhắc nhở cậu cái đó, bác sĩ Nguy Lan thì ngồi bên cạnh đọc sách, Hoắc Kiệt cũng vừa từ công ty trực tiếp qua đây, chỉ nghe thấy hai anh em đang nói chuyện, không xen