Cháp 11:
Nó chạy đến bệnh viện lao thẳng lên phòng cấp cứu. Mọi người đang lo lắng k nguôi đi đi lại lại.
-Con chào các bác bố mẹ.
Ông Minh dật mình.
-Con đến r à?
Nó gật đầu rồi lặng nhìn vào phòng cấp cứu.
"Cạch"
Cánh cửa mở ra mọi người nháo nhào chờ tin.
-Tình trạng bố tôi thế nào r?
-Chúng tôi đã rất cố gắng nhưng bệnh đã đến giai đoạn cuối nên...xin chia buồn.
Bác sĩ nói xong đã có những tiếng khóc đau đớn. Đôi tai nó ù đi những giọt nước mắt bắt đầu rơi "Ông ngoại ơi..".
Ngoài trời mưa rơi khóc thương tiếc người...
--Tại nhà Nhi--
-Đây là bản di chúc mà ông Phúc đưa cho ta tuần trc có dặn là Nhi sẽ tuyên bố vào ngày mai. Hy vọng cháu sẽ làm tốt.
Ông Kim điềm đạm nói.
-Vâng cháu sẽ cố gắng.
Khi ông Kim đã vào trong phòng nó e rè nói.
-B.mẹ có thể cầm bản di chúc này k con sợ...
-Tối nay b.mẹ phải qua đó rồi hay con gửi tạm ông nội đi.
Mẹ vuốt tóc nó r trl.
-Vâng thế cx đk ạ.
Trên khắp tất cả các mặt báo và giới truyền thông đã đưa tin về sự ra đi của chủ tịch Trần Văn Phúc và lễ công bố người thừa kế tập đoàn trong tương lai.
--Nhà tang lễ--
Rất nhiều người đến viếng và khóc tkươg tiếc. Nó đứng đó mặc bộ váy đen trên đầu quấn chiếc khăn tang trắng. Nó khóc đôi mắt đỏ hoe.
-Em k sao ckứ?
-Anh Nam anh k đi học à?
Nam vuốt tóc nó nhẹ nhàng trl:
-Ông bảo anh đến đây r đưa cho e bản di trúc.
-À tks anh ná.
Nó dựa vào người Nam suy ngkĩ về điều gì đó.
--Tại 9a2--
Cô chủ nhiệm bước vào vs vẻ mặt khẩn trương:
-2 bạn đi cùng cô đến nhà tang lễ Duy và Quỳnh 2 đứa đi luôn đi nhà trường đang đợi.
Chưa kịp hiểu cái mô tê gì thì đã bị cô"nắm cổ" xách đi rồi.
-Các cô giáo và các em hs chú ý bh c.ta sẽ đến nhà tang lễ để viếng chủ tịch Trần yêu cầu đến đấy thật nghiêm túc nếu k tôi sẽ hạ hạnh kiểm.
Sau khi ngke cô Hiệu phó căn dặn thì học sinh bắt đầu đi.
-Quay lại nhà tang lễ-
-Nhi con xong chưa 15 phút nữa đến h r đấy.
Bác Như giục.
-Cháu xong r đây.
Nó bước ra bộ váy đen k đơn giản nhưng vẫn quý phái. Kiểu tóc 2 tầng phần trên đk uốn ôm và mặt phần tóc dài phía dưới đk uốn lọn hơi xoăn ở phía đuôi bên trên là chiếc bờm đá giản dị. Trông nó thật sang trọng và quý phái toát lên vẻ lạnh lùng.
-Xin các thầy cô và trường Harvest Moon dừng lại ở đây đã ạ.
-Vâng!
Cô Hiệu phó cung kính trl.
-Ủa chẳng phải là đến lượt vào lễ r` mà sao lại đứng đây?
Quỳnh thắc mắc hỏi Duy.
-Tui k pít chắc là làm cái gì đó mà ở đây lắm phóng viên quá.
Duy hơi khó chịu.
-Sau đây là lễ công bố bản di trúc của tập đoàn Trần Thị-Rose. Mời cô Nguyễn Hoài Bảo Nhi đại diện ng` phát ngôn của tập đoàn lên làm nghi thức và công bố.
Nó bước đến vị trí lễ và làm ngki lễ hàng loạt ống kính và máy ảnh đổ dồn về phía nó.
-Ơ kia k phải hội trưởng hội học sinh sao?
-Ừ đúng rồi chẳng lẽ...
-Cô ấy là cháu của chủ tịch Trần.
-Trời ơi! K biết đứa nào hôm trc tung tin vịt nhỏ là nhà ngkèo xem ra nhà đứa tung cái tin này kòn ngkèo hơn.
Đám hs đang xì xầm thì... "E hèm" Nam đi lướt qua chỗ đó lia đôi mắt sát khí đám hs k dám ho he lần nào nữa nhưng trong đầu ngkĩ:" Hội học sinh toàn những người có gia thế k bình thường".
-Xin chào tôi là Nguyễn Hoài Bảo Nhi đại diện người phát ngôn của tập đoàn Trần Thị xin công bố quyền tkừa kế tập đoàn. Vị trí chủ tịch sẽ là ông Trần Duy Toàn con trai trưởng tức tổng giám đốc hiện giờ. Người thừa kế tập đoàn trong tương lai khi 20 tuổi là anh Trần Minh Hoàng. Mong rằng 2 vị sẽ cố gắng phát triển tập đoàn vững mạnh.
Nó đi xuống hàng loạt máy ảnh vẫn chĩa về nó.
Trên TV và các trang nhất mặt báo là hình ảnh nó. Qua 3 ngày tang lễ ông nó trở lại đi học bình thường. Bước vào trường nó cảm thấy rất lạ toàn hs đổ ra ngoài hành lang nhìn nó.
-Nhi bà đây r` dạo này nổi tiếng quá cơ ở đâu cx thấy.
Quỳnh tươi cười.