Cháp7:Tình yêu đầu của Duy
Nhi và Duy dọn đồ lên phòng. Căn phòng chủ đạo là màu xanh lá mạ đồ đạc từ giường chiếu ghế v...v...cũng màu...xanh lá mạ. Nhi và Duy cũng rất ưng ý căn phòng này vì đây là...màu họ thích. Nhi đi quanh phòng tham quan nào thì phòng tắm phòng bếp chỗ ngủ chỗ học đột nhiên
-AAAAAAAAA
Tiếng hét hãi hùng làm Duy hốt hoảng
-Có chuyện gì thế?
Nhi thấy Duy như nhìn thấy cái phao cứu sinh liền chạy ra nép sau lưng Duy lắp bắp:
-Con...con rết...
Nói xong ngất luôn Duy nhìn thấy con rết mà mặt tái mét(anh này cũng sợ con này). Duy rút điện thoại ra cầu cứu 3 thằng bạn thân và Nam.
-3 phút sau-
Rầm!!! Cánh cửa phòng tắm bật mở Huy,Hoàng,Khánh,Nam,Ng.Quỳnh nhìn thấy cả tượng trước mắt mà đờ người ra... Duy mặt tái mét dựa người vào tường trong tay ôm Nhi đang ngất...
-Các cậu...còn đứng đấy làm gì...mau...giúp tôi đuổi cái con kia ra đi...
Chỉ tay về phía con rết nói xong ngất luôn. Cả bọn đờ người ra rồi đứng cười lăn lộn. Cười xong thì đuổi cái con vật làm 2 đứa kia ngất rồi khênh 2 con người đang...chết lâm sàng kia...
Sau 1 hồi chết lâm sàng thì Nhi và Duy đã tỉnh lại. Nghĩ lại cái cảnh đó cả 2 k hẹn trc mà rùng mình 1 cái. Duy ném cho Nhi cái chìa khoá phòng rồi lấy quần áo sang bên phòng Huy để...tắm. Nhi nghệt mặt ra rồi cũng đi tắm rồi sắp xếp đồ đạc. Xem trên giường Nhi kìa 1...2...3...4 toàn gấu bông mà con nào cũng iu như nhau. Duy vs mái tóc ướt sũng vừa lau tóc hỏi Nhi
-Bộ cô thích gấu bông lắm à? Nhiều thế cho tui con đi.
-Ừm ở nhà tui còn đầy mà 1 phòng chuyên để gấu bông 1 phòng để búp bê đó.
Nghe thấy vậy cậu kết luận là" con nhỏ này hết sức trẻ con. Trẻ con hơn cả H.Anh"
-Cho tui con Teddy kia đi.
Cậu chỉ vào chú gấu teddy dễ xương trên giường Nhi.
-Con này á? K đc đâu nó là gấu đôi mà!
-Hay là do bạn trai cô tặng. Ồ k ngờ ng như cô mà cũng có người iu nha.
K xin đc Duy chuyển sang đá xoáy."hehe để xem cô có cho tui hông?"
-K phải. Tui k có người iu.
Nhi phản bác.
-Vậy tại sao k cho tui. Cho tui đi mà. Hay là cô có bạn trai thật.
-Không! Đây là quà tui mua cho anh trai tui.
Nhi thành thật trả lời.
-Thì khi khác mua.
Cậu cứng đầu nói lại
-A! Tui cho anh con gấu này hôm nào anh mua 1 đôi khác cho tui nhá!
Mắt sáng long lanh điều này khiến Duy hơi do dự
-Đi mừ! Điiii
-Thôi đc rồi!
Cuối cùng cậu đành gật đầu cái rụp.
Đưa con gấu đấy cho Duy rồi Nhi lôi con teddy gái ra. Ngắm con gấu mà Nhi cứ cười ngẩn ngơ làm ai đó mặt đang nghệt ra.
"Cốc...cốc"
Duy nhảy tót xuống đất xuống mở cửa thấy Huy Hoàng Khánh tay xách nách đứa trc cửa phòng mình ngạc nhiên chỉ vào túi
-Các cậu tay xách nách sang đây làm gì?
-Tụi mình đến đây để...ăn. Cậu bít là tụi này k bít...nấu ăn mà...
-Ơ...
Duy gãi đầu cho lũ này ăn cùng thì...mà thức ăn còn chưa mua. Nhi thấy vậy nhảy xuống giường chạy ra
-Có chuyện gì vậy?
-Họ muốn ăn cùng vì họ k bít nấu ăn.
Cậu giải thích
-Sao mí cậu k xuống nhà ăn mà ăn?
Nhi nói câu tỉnh bơ
-Tụi này k quen.
Đồng thanh
"nếu như cho lũ này ăn mình sẽ ra điều kiện là mua đồ rửa bát hehe" Nhi vừa suy nghĩ vừa tủm tỉm cườ làm lũ 4P nhì nhau.
-Này cô có làm sao k đấy?
Duy lấy tay huơ huơ trước mặt Nhi
-K rất ổn tui chỉ đang nghĩ là nếu họ mún ăn cơm ở đây thì phải mua thức ăn nà rửa bát nà mua đồ dùng nà... Thế nào chịu k?
Lũ 4P nhìn nhau hội ý rồi đưa ra kết luận:
-đồng ý. (quay lại sang xưng tôi)
Tôi vào phòng lấy ví tiền và chìa khóa rồi kéo lũ kia đi siêu thị mua đồ dùng. Vào đến quầy bát đĩa thì thấy bóng ai giống ông Nam và Ng.Quỳnh. Tui đi ra chỗ đó vỗ cái bốp vào vai ông Nam ông ý quay lại
-Anh Nam/Nhi!
-Sao em lại ở đây đi cùng vs ai vậy.
Tui chỉ ra chỗ 4P đang xem bát đĩa. Ng.Quỳnh từ đâu chạy đến
-Anh Nam anh mua xong bát đũa chưa?-Ô Nhi bà cũng đi mua đồ à?
-Không đi thì sao gặp 2 người đang đánh lẻ. Đi chẳng pảo 1 câu.
Tui trêu 2 người r trách móc.
-Anh biết đâu đc.
Anh Nam làm dáng vẻ vô tội.
-Bảo Nhi chúng tôi mua đũa, thìa, nĩa ,dao, kéo...bla bla...rồi
-Thế còn gì nữa k? Tui ngây thơ hỏi mà đâu biết 1 đống đồ cần mua...
-Còn rất nhiều là đằng khác.
Lũ 4P đồng thanh đáp trả.
-Còn cái gì nữa?
-Bát,đĩa,chảo,xoong... liên quan đến nấu nướng.
Tên Duy kể 1 loạt.
-Mắm,muối,mì chính,đồ ăn dự trữ...
Tên Khánh cũng kể 1 loạt.
-Ờ tủ lạnh máy giặt gì gì ế
Huy cũng k ngoại lệ.
-Còn mấy đồ lặt vặt nữa.
Tên Hoàng chốt lại câu làm tui xuýt ngất.
-Thế còn gì nữa k? Tui ngây thơ hỏi mà đâu biết 1 đống đồ cần mua...
-Còn rất nhiều là đằng khác.
Lũ 4P đồng thanh đáp trả.
-Còn cái gì nữa?
-Bát,đĩa,chảo,xoong... liên quan đến nấu nướng.
Tên Duy kể 1 loạt.
-Mắm,muối,mì chính,đồ ăn dự trữ...
Tên Khánh cũng kể 1 loạt.
-Ờ tủ lạnh máy giặt gì gì ế
Huy cũng k ngoại lệ.
-Còn mấy đồ lặt vặt nữa.
Tên Hoàng chốt lại câu làm tui xuýt ngất.
Sau khi mua xong 1 đống đồ và"trang hoàng"nơi ở thì tui kêu Ng.Quỳnh và anh Nam sang ăn cơm làm ông í zui sướng nhảy tưng tưng miệng cười toe toét và nịnh nọt mí câu.
-Ê sao bà mua nhiều rau thế? Cải thảo nà,cải ngọt nà,cải cúc nà.
Ng.Quỳnh thắc mắc hỏi.
-Ăn lẩu cay! Đây là món ở Hàn Quốc rất phổ biến và anh Nam và tui cũng rất thích.
Tui ôn tồn giải thích cho nhỏ bạn hiểu.
-Ực! Lẩu cay! Thế có cay k?- Au ui là giề mạnh tay thế?
Sau khi hỏi 1 câu ngớ ngẩn thì nhỏ bị tui cho ăn cái cốc =.=".
-Rất cay k cay thì chua chắc hả nội!
Thật là... Chả hiểu sao tự nhiên nhỏ đó cứ nằng nặc đòi dạy làm lẩu cay làm mí ông tướng ngoài kia cứ la oai oái kêu đói rầm trời.
-Đây đây thức ăn đây!
Tôi đặt nồi lên bếp từ. Cả lũ trừ ông Nam đang ngồi cười thì tròn mắt nhìn tôi
-Bảo Nhi đừng bảo cô cho chúng tôi ăn mỗi canh thôi nhé! Này nhá tôi đã đồng ý sẽ mua đồ ăn về cho cô nấu mà cô...bla bla...
-Sờ...tốp...
Tên Khánh chơi 1 tràng k ngừng nghỉ làm điếc lỗ tai nhiều người nếu tui và ông Nam k kêu ngừng chắc phải zô ziện vì điếc mất!
-Khánh làm gì ông la quá trời vậy người ta có công làm món ngon cho ăn mà thế à?
Ng.Quỳng chơi 1 tràng dài dài nữa.
-Cô ta làm cái gì chứ có mỗi nồi canh mà làm từ 6 giờ đến bây giờ-Khánh quay ra nhìn đồng hồ-đến đúng 7h là sao?
Tên Khánh vẫn to mồn đáp trả
-Thôi Khánh ơi cậu k nhớ món...
Tên Duy lên tiếng nhưng bị Khánh chặn lại.
-Cậu đừng bênh cô ta hãy chú ý đến H.Anh kia kìa. Đừng có mà thích H.Anh giờ lại nhảy sang cô ta nhé.
Thật bực mình!"Gì chứ do có tôi mà cái tên đầu tôm kia k quan tâm đến nhỏ H.Anh nữa à? Người ta có công nấu cho ăn mà nói thế à? K biết lịch sự à? Mí người đang quá đáng rồi đấy"
Tôi bực mình hét lên. Nắm đũa đang nắm trong tay quăng mạnh xuống đất tạo lên những tiếng kêu lạch xạch rồi quay người bỏ đi.
-Khánh cậu hơi quá đáng r đấy.
Huy đứng cạnh vỗ vai thằng bạn đang ngồi ngẩn ngơ ánh mắt đầy tâm sự. "rầm" Duy đập bàn và cũng đứng dậy bỏ đi... Bữa ăn đang vui vẻ đã thay vào sự âm u khó thở...
-Vườn hoa phía sau trường-
Nhi đang thong thả đi theo dọc các bồn hoa hồng, mùi hương hoa cỏ quyện vào làn gió nhẹ nhàng khiến khu vườn thơm ngát mùi hoa hồng. Nhi cứ đi để gió lùa mái tóc mượt mà kia mọi sự buồn phiền dường như bay hết. Phía đằng trc bóng Duy đang nhẹ nhàng đi trên thảm cỏ xanh mượt. Đôi mắt đượm buồn chắt chứa đầy tâm sự...bóng hình lạc lõng lẻ loi cô đơn... Hai con người... Với những suy nghĩ khác nhau... Và bắt đầu đi từ 1 hướng khác nhau... Nhưng họ cùng nhau đến...chiếc xích đu trắng... Thả nỗi buồn phiền...để gió cuốn đi...
-Cậu tới đây làm gỉ? Sao k ở lại mà ăn?
Tôi săm soi khi thấy cái tên Duy