–—
Không nghe Trang chủ La Hán đáp lời, Vu Sơn Ma Nữ nổi giận tròn xoe đôi mắt.
Nàng giơ bàn tay ngọc cầm ám khí Đoạn Trường châm lên hét:
- Tránh ra, ta phóng ám khí Đoạn Trường châm này vào ngực lão trước.
Nàng động đậy bàn tay ngọc phóng đi.
Trang chủ La Hán kinh hãi:
- Dừng lại !
Vu Sơn Ma Nữ trợn mắt:
- Sao ? Bây giờ lão chịu mở vòng vây cho bọn ta đi không? Nói mau.
Trang chủ La Hán nghĩ thầm:
- Bây giờ ta giả vờ chấp nhận theo ả ma đầu này cho ả ra đi, đợi khi bọn ả vừa qua khỏi đội ám khí Quỷ Kiến Sầu bất thình lình ta ra lệnh phóng ám khí giết bọn ả là kế lưỡng toàn chứ chẳng còn kế nào hay hơn được nữa.
Nghĩ vậy. Trang chủ La Hán nhìn Vu Sơn Ma Nữ bằng một giọng nói ôn hòa:
- Lão phu đã bằng lòng theo điều kiện của cô nương. Vậy cô nương hãy bảo vị hảo hán áo xanh kia buông tha phu nhân của ta ra, rồi ta truyền lệnh cho bọn thuộc hạ tháo mở vòng vây, chư vậy sẽ ra đi một cách an toàn.
Vu Sơn Ma Nữ thét:
- Lão đừng giở trò con nít. Lão không thể nào qua mắt được ta đâu. Lão định giả vờ chấp nhận điều kiện của ta, buông tha mụ này, đợi lúc ta vừa ra tới cổng, lão sẽ ra lệnh cho hai mươi bốn tên xạ thủ kia phóng ám khí Quỹ Kiến Sầu giết cả bọn ta.
Nàng mạnh giọng:
- Ta thấy lão nói có đúng không ?
Trang chủ La Hán thấy khiếp sợ vì sự thông minh lịch lãm của Vu Sơn Ma Nữ.
Ả nhìn thấy tận tâm can của lão, biết rõ cơ mưu của lão quả là một chuyện không thể tưởng tượng cho lão.
Trang chủ La Hán đứng bất động nhìn Vu Sơn Ma Nữ chưa có một phản ứng nào.
Vu Sơn Ma Nữ hét:
- Lão đừng ương ngạnh, ta giết mụ vợ lão trước, sau đó sẽ đối phó với bọn lão.
Nàng quay qua Chử Đồng nói lớn:
- Đại sư huynh hãy đâm một kiếm vào trái tim mụ vợ lão tặc kia cho rồi đi.
Oai khí của Vu Sơn Ma Nữ chẳng khác nào một viên nữ tướng đang cầm quân nơi bãi sa trường. Khiến cho quần hùng Hắc Bạch phía ngoài phải thầm phục trong lòng.
Chử Đồng dõng dạc:
- Được. Ngu huynh sẽ đâm một kiếm vào ngực mụ vợ lão tặc đây.
Hắn vung thanh trường kiếm lên, hướng mũi kiếm đâm thẳng vào ngực La phu nhân.
Trang chủ La Hán ngó thấy, khiếp đảm hét to:
- Ngừng tay !
Chử Đồng liền thu hồi thanh trường kiếm lại, nhìn Vư Sơn Ma Nữ ra hiệu cho biết thừa lúc trong Trang chủ La Hán hốt hoảng, rút lui ngay kẻo lão đổi ý.
Vu Sơn Ma Nữ hiểu ngay ám hiệu của Chử Đồng.
Nàng nhìn Trang chủ La Hán bằng ánh mắt dữ tợn hét lớn:
- Lão hãy ra lệnh cho hai mươi bốn tên xạ thủ quỷ quái biến mất nơi này mau, chậm trễ ta sẽ bảo sư huynh đâm một kiếm vào trái tim mụ vợ lão.
Không còn cách nào hơn được nữa Trang chủ La Hán quay lại hai mươi bốn tên xạ thủ Quỷ Kiến Sầu, lão cất giọng dõng dạc:
- Các người hãy cút ra khỏi nơi này mau.
Hai mươi bốn tên xạ thủ ám khí đồng thanh hô to:
- Tuân lệnh !
Liền đó bọn chúng trở vào trang viện, nháy mắt chẳng còn một tên nào.
Vu Sơn Ma Nữ trỏ tay về phía gần một trăm tên môn đồ La gia trang hét:
- Còn cái bọn quái quỷ kia cũng phải rời khỏi nơi này.
Trang chủ La Hán câm hận thấu xương, nhưng vẫn làm theo ý của Vu Sơn Ma Nữ.
Lão vẫy tay về phía chúng môn đồ:
- Các ngươi hãy lui mau.
Chúng môn đồ ứng thinh lập tức chạy trở vào phía trong trang viện.
Đảo mắt nhìn quanh không còn thấy một chiếc bóng môn đồ La gia trang thấp thoáng. Vu Sơn Ma Nữ nhìn Chử Đồng, nói thật nhanh:
- Đại sư huynh hãy dùng mụ đó làm cái mộc đi trước, bọn muội sẽ hỗ trợ phía sau.
Lại nhìn Mộ Anh. Vu Sơn Ma Nữ nói
- Tiểu