–—
Người ngựa tới một thị trấn nhỏ, Tần Bảo quay lại Mộ Anh:
- Anh muội, chúng ta hãy vào thực quán phía trước ăn uống rồi sẽ tiếp tục lên đường.
Mộ Anh gật đầu:
- Tần ca ca nói đúng lúc. Chúng ta đã đi trọn một ngày muội thấy đói rồi.
Tần Bảo giục ngựa tới thực quán dừng lại trước cửa.
Tần Bảo và Mộ Anh nhảy xuống đất. Hai người đi vào trong thực quán.
Khách trong thực quán thưa thớt chỉ vỏn vẹn có năm người. Tần Bảo chọn một cái bàn nhỏ cùng Mộ Anh ngồi xuống ghế.
Tần Bảo gọi tên tửu bảo dọn một mâm cơm, ba món rượu thịt rừng và một vò rượu.
Tên tửu bảo vâng dạ chạy vào trong, lát sau bưng ra một mâm cơm đặt lên bàn.
Trọn một ngày hành trình, trải qua trên ba trăm dặm đường, không ngừng nghỉ. Tần Bảo và Mộ Anh không có món gì trong bụng, hai người ngồi ăn uống thật ngon.
Đang ăn uống, chợt bên tai Tần Bảo nghe một giọng nói ồm ồm từ bên kia bàn nổi lên:
- Hồ huynh, đêm nay là ngày đại lễ thành hôn của gã Tần Bảo, huynh có nhận được thiệp mời hay không.
Tần Bảo và Mộ Anh cùng giật mình, cùng đảo mắt nhìn qua cái bàn cách đó một trượng.
Chàng và nàng trông thấy hai gã đại hán tuổi trạc tam tuần mình vận võ phục màu xám, lưng đeo trường kiếm, trên bàn có ba vò rượu lớn và mấy món thức ăn.
Hai người buông đũa lẳng lặng nghe tiếp.
Một giọng khàn khàn đáp:
- Gã Tần Bảo chỉ phát thiệp mời các danh gia vọng tộc, các đại hào phú trong vùng, các cao thủ thuộc hàng thượng thặng, võ công xoàng xoàng như đệ làm gì có được thiệp mời tới dự ngày lễ đại hỷ của gã.
Hắn hỏi người kia:
- Còn Vương huynh có được thiếp mời của gã họ Tần không? Đêm nay huynh có tới Tần gia bảo dự lễ đại hỷ không?
Họ Vương hừ một tiếng:
- Đệ cũng như Hồ huynh. Đệ chưa phải là cao thủ hàng thượng đẳng cũng không phải vọng tộc hay đại phú gia, gã đâu cần phải mời làm chi vô ích.
Một chuyện quả là phi thường.
Tần Bảo và Mộ Anh đưa mắt nhìn nhau sau khi nghe hai tên đại hán họ Vương và họ Hồ bảo Tần Bảo đi cưới vợ.
Chàng và nàng vô cùng kinh ngạc, vì hai người là đôi hôn phối đang ngồi ăn uống tại thực quán này, sao lại có tên Tần Bảo nào đêm nay làm lễ đại hỷ thành hôn tại Tần gia bảo.
Đây là chuyện gì? Mộ Anh day qua toan hỏi Tần Bảo nhưng vụt ngưng lại.
Giọng họ Hồ lại nổi lên:
- Phụ thân của gã Tần Bảo là lão đại kỳ nhân Tần Quỳnh, năm xưa là một nhân vật tánh tình đôn hậu, khiêm nhường, bất cứ ai ai cũng kính nể, nay lại sanh ra một đứa con tự cao, tự đại, hành vi tàn ác, gian xảo chẳng khác nào lũ ma đầu, có lẽ trời xui dòng họ Tần đã tới ngày tận mạt.
Họ Vương phản ứng:
- Hồ huynh đã lầm rồi. Họ Tần không tận mạt đâu. Đệ nghe bọn giang hồ đồn đại, gã Tần Bảo có cái mưu đồ rất lớn, chỉ có mấy tháng mà thế lực của gã rất mạnh, dưới tay gã có hàng trăm môn đồ, một số cao thủ võ công cao cường. Gã sắp thành lập một giáo phái lớn, có thể ngang hàng với Thất đại môn phái.
Họ Hồ hỏi:
- Gã Tần Bảo thành lập giáo phái tên gì, mưu đồ lớn lao gì, Vương huynh có biết không?
Họ Vương đáp:
- Đệ nghe một cao thủ nói: trong buổi lễ đại hỷ thành hôn này, gã Tần Bảo sẽ bố cáo trước mặt quan khách, quần hùng cho ra đời một giáo phái lấy tên là m Thần Giáo…
Họ Hồ bật ồ một tiếng như kinh ngạc, trong khi họ Vương nói tiếp:
- Theo ý đồ của gã Tần Bảo, gíao phái m Thần Giáo sẽ bành trướng thế lực khắp hai miền Trung thổ, luôn cả ngoài quan ngoại tranh hùng với Đoạn Hồn giáo của Thái Quân giáo chủ, Quỷ Kiếm Môn của lão La Hán, giành chức vị Võ Lâm Chi Vương, bá quyền hai đạo Hắc Bạch.
Họ Hồ lại bật "ồ" một tiếng.
Hắn hỏi họ Vương:
- Vương huynh, cái tin này có đáng tin hay không? Hay chỉ là cái tin phóng đại của bọn cao thủ võ lâm có ác ý với gã Tần Bảo lâu nay?
Họ Vương khẳng định:
- Đúng không sai. Hiện nay đã có bằng cớ Tần Bảo sắp thành lập m Thầm Giáo, bọn giang hồ Hắc Bạch được tin này đang bàn tán xôn xao, Hồ huynh vì ở xa nên chưa rõ chuyện này.
Họ Hồ vẫn nghi hoặc:
- Vương huynh, bằng cớ nào cho biết rõ gã Tần Bảo sắp lập ra m Thần Giáo?
Họ Vương đáp:
- Bằng cớ là gã Tần Bảo đã sai bọn thuộc hạ dán bố cáo