–—
Tân lang tiếp:
- Nhân dịp này, tại hạ tuyên cáo trước chư vị anh hùng, hào kiệt hải, nội, tại hạ thành lập một đại giáo phái lấy tên là m thần giáo…
Hàng ngàn quan khách lẫn quần hùng vỗ tay như sấm nổ vang dội khắp cả trong ngoài Tần gia bảo.
Chờ một lúc khá lâu cho từng loạt pháo tay chấm dứt. Tân lang vẫn với một giọng dõng dạc:
- Đại bản doanh m thần giáo đặt tại bản bảo này, tôn chỉ của bản giáo là phò nguy, cứu khốn hắc bạch giang hồ, phò trợ cho những người nghèo khổ, với mục đích nhất thống võ lâm thiên hạ.
Tân lang dứt lời một số đông quan khách, quần hùng hoan hô vang dội khắp cả lễ đường, nhưng cũng có một số quần hùng im lặng không phản ứng.
Có lẽ bọn họ nghi ngờ về lời tuyên cáo của tân lang.
Tân lang vẫn với giọng hùng hồn:
- Mục đích đầu tiên của bản giáo là: Tiêu diệt bọn ác ma, những tên bại hoại trên giang hồ, lập lại trật tự, an lành cho võ lâm thời kỳ nhiễu nhương, hỗn loạn.
Ngừng lại, hắn dằn mạnh từng tiếng.
- Ba lão quỷ nhân phải diệt trừ. Đó là Nam Nhạc Lăng Di, Đô Thiên Đô Dị Tẩu và lão Tây Nhạc Mộ Hoằng.
Mộ Anh suýt phải hét lớn, liền đứng phắt lên toan phi thân lên lễ đàn đánh nhau với tân lang.
Bởi vì vừa rồi hắn đã xúc phạm tới gia gia của nàng không nhẫn nại nổi nữa.
Tần Bảo trông thấy nhanh lẹ nằm bàn tay Mộ Anh giữ lại, thầm khẽ:
- Anh muội đừng nóng nảy, hãy chờ xem hắn nói những gì nữa, chính huynh sẽ đối phó với hắn.
Mộ Anh run rẩy cả thân mình vì nghe tân lang đòi giết chết ba vị đại kỳ nhân đương thời trên giang hồ.
Bỗng có tiếng quát trong đám quần hùng giữa các bàn tiệc gần bên cạnh Tần Bảo.
- Tần Bảo ngươi phải chết.
Một bóng xám to lớn lao vút lên lễ đàn đứng ngay trước mặt tân lang.
Chiếc bóng ngưng đi cho thấy đó là một tên đại hán vận võ phục màu xám, thân hình vạm vỡ nhìn tân lang bằng ánh mắt tóe hung quang.
Tân lang hất mặt:
- Ngươi là ai, sao dám lên đây phá phách đêm đại hỷ. Ngươi có điên chưa?
Đại hán áo xám cất giọng rổn rảng như đồng la bể:
- Ta là Uy Vũ, đệ tử của Nam Nhạc Lăng Di. Ta sẽ giết ngươi vì ngươi đã phạm thượng.
Tân lang quắc mắc:
- Đêm nay là ngày đại hỷ của ta và vị hiền thê Nhạc Phụng Giao và ngày trọng đại tuyên cáo thành lập m thần giáo không muốn thấy máu đổ nơi nào, ta chưa muốn giết ngươi, đừng hồ đồ vô lễ.
Hắn phẩy tay:
- Cút nhanh, đừng đứng đó bẩn mắt ta.
Uy Vũ nổi giận quát to một tiếng giở ngọn hữu chưởng, vỗ một đạo kình nặng tựa chiếc búa đồng nhằm ngay vào giữa ngực tân lang.
Tân lang cười khinh, vẩy tay một cái.
Một vật đen xì từ trong lòng bàn tay tân lang vút tới ngực Uy Vũ.
Một tiếng rú thảm khốc vang cả lề đường.
Uy Vũ nhào lộn xuống lễ đàn giãy giụa vài cái rồi im đi.
Một mũi ám khí đen xì cấm ngập trên ngực hắn.
Dĩ nhiên tân lang vừa phóng ra ám khí tẩm kịch độc giết Uy Vũ trong nháy mắt.
Tân lang quát:
- Các ngươi đâu? Mang xác hắn ném xuống vực sâu ngoài kia.
Hai tên võ sĩ ứng thính, chạy tới khiêng tử thi nhanh lẹ ra ngoài cửa cổng.
Quan khách quần hùng xôn xao cả lên.
Bầu không khí trong buổi đại tiệc đang tưng bừng, vui vẻ bỗng chốc trở nên căng thẳng trầm lặng.
Im lặng.
Một sự im lặng trong hãi hùng.
Phần đông các quan khách là các đại phú gia, các danh tộc, thảy đều khiếp đảm.
Quần hùng lao xao lên vì cái chết của Uy Vũ, đệ tử của đại kỳ nhân Lăng Di.
Đương nhiên bọn họ biết tân lang vừa phóng ám khí kịch độc giết khách tới dự hôn lễ.
Ngày đại lễ thành hôn lại giết người là một đại kỵ trên chốn giang hồ xưa nay.
Tân lang mang cái tên Tần Bảo dùng ám khí giết khách quả là một chuyện chưa từng có bao giờ.
Từ nãy, từ khi bước lên lễ đàn, tân nương Nhạc Phụng Giao