–—
Trên lễ đàn, Tần Bảo thi triển khinh pháp phóng lên lưng chừng chợt nhận ra một vùng ám khí đen sì cực nhỏ từ trong lòng bàn tay Tào Can bắn tới nhanh như chớp không tài nào tránh né cho kịp nữa.
Chàng hú lên một tiếng, thi triển thân pháp Thần Long Thăng Thiên vọt lên cao hai trượng, ngự trên cao như một vị thiên tiên giáng hạ.
Loạt ám khí m thần châm lao vút qua ngang phía dưới chân Tần Bảo.
Cái chết đối với chàng trong một kẻ tóc, đường tơ.
Nếu Tần Bảo không có chiêu khinh công Thần Long Thăng Thiên chắc chắn sẽ bị tán mạng bới ám khí tẩm kịch độc của Tào Can phóng đi.
Tần Bảo từ từ hạ xuống mặt đất nhẹ nhàng đến một hạt bụi cũng không bay.
Chàng đưa mắt nhìn qua Tây Nhạc Mộ Hoằng, trong lòng mừng rỡ vì thấy Mộ Anh đã thoát nạn.
Nhận ra người cứu mạng mình chính là Tây Nhạc Mộ Hoằng, Mộ Anh mừng rỡ phóng tới.
Nàng reo lên:
- Gia gia.
Tây Nhạc Mộ Hoằng nhìn Mộ Anh hỏi:
- Ái nữ có sao không ?
Mộ Anh lắc đầu:
- Con không sao cả, nhưng nếu không có gia gia tới kịp, con đã chết vì ám khí m thần châm của tên phản sư đứng trên kia rồi.
Trỏ tay vào mặt Tào Can đứng trên lễ đàn, Mộ Anh nói với Tây Nhạc Mộ Hoằng:
- Gia gia, tên phản sư đó vừa rồi đã thoá mạ gia gia, đòi giết gia gia luôn cả sư bá Đô dị tẩu. Gia gia hãy bắt tên đó trừng trị đi.
Tây Nhạc Mộ Hoằng quay nhìn Tào Can trên lễ đàn nổi giận quát:
- Tên phản đồ. Ngươi phải chết ?
Từ nãy Tào Can đã trông thấy Tây Nhạc Mộ Hoằng mặt hắn tái xanh, toan tìm đường tẩu thoát. Nay nghe Tây Nhạc Mộ Hoằng quát hắn hốt hoảng vẫy tay sang hai mươi tên võ sĩ hô to:
- Các ngươi lui…
Tiếng lui vừa dứt, Tào Can đã vươn tay điểm huyệt Nhạc Phụng Giao, kẹp vào mình, phóng ngược vào trong toà đại sảnh biến dạng.
Hai mươi tên võ sĩ thấy chủ tướng bỏ trốn kinh hoàng he nhau một lượt, phóng rào rào sang bên cánh vườn tùng bạch, nháy mắt chẳng còn tên nào.
Tần Bảo định đuổi theo Tào Can, nhưng vì có mặt Tây Nhạc Mộ Hoằng chưa kịp chào hỏi nên dừng lại.
Chàng bước tới trước mặt Tây Nhạc Mộ Hoằng vòng tay cung kính:
- Tiểu tế kính mừng nhạc phụ.
Tây Nhạc Mộ Hoằng phất tay:
- Ta miễn lễ cho con đó.
Lão nhân bảo:
- Câu chuyện tên phản đồ Tào Can diễn ra như thế nào hiền tế hãy kể lại ta nghe.
Tần Bảo nghiêm chỉnh thuật lại câu chuyện đã trải qua. Từ khi rời khỏi núi Tây Nhạc đi cùng Tào Can, hắn đã mưu hại chàng bốn lần, vừa rồi hắn hoá trang thành chàng tới chiếm đoạt Tần gia bảo, lập lại bản doanh m thần giáo đòi giết chết ba vị đại kỳ nhân, chàng xuất hiện lột da mặt hắn, sau đó hắn cho phóng ám khí vào người Mộ Anh nhất nhất thuật lại cho Tây Nhạc Mộ Hoằng nghe.
Chàng kết luận:
- Thưa nhạc phụ, tên Tào Can đang nuôi mộng lớn, mưu đồ của hắn sát hại tất cả các đại kỳ nhân đương thời, tiêu diệt các môn phái kể luôn Thất đại môn phái, tranh hùng cùng Đoạn Hồn giáo và Quỷ Kiếm môn giành chức võ lâm chi vương, xin nhạc phụ hãy trừng trị hắn để trừ đi một mối hoạ cho giang hồ.
Tây Nhạc Mộ Hoằng buông tiếng thở dài:
- Trước đây ta đã lầm hắn, mới thu nhận hắn làm đò đệ truyền dạy võ công thay mặt ta ra giang hồ trừ khử ma đạo. Ta không ngờ hắn là một tên quỷ quyệt, gian ác, bội phu, phản bạn. Hiền tế hãy yên tâm, trước sau gì ta cũng trừng trị hắn một cách thích đáng.
Lão nhân nói luôn:
- Còn hiền tế từ nay trên bước đường tìm thù tiết hận con phải hết sức đề phòng, chẳng những bọn sát thủ Đoạn Hồn giáo rình rập ám hại con ở khắp mọi nơi, còn có bọn môn đồ Quỷ Kiếm môn của lão La Hán cũng truy tìm con ráo riết, bọn chúng sử dụng ám khí Quỷ Kiến Sầu ám kích con đó. Về câu chuyện xảy ra trong đêm đại hỷ ta đã biết rồi, con nhớ ghi lời ta dặn.
Tần Bảo cung kính:
- Tiểu tế xin nhớ ghi lời của nhạc phụ.
Tây Nhạc Mộ Hoằng tác sắc:
- Còn một chuyện hết sức quan trọng. Tên Thái Quân Đoạn Hồn giáo đang dự