Đứng bên cạnh Dương Chấn Phong còn có một trợ lý. Trong phòng, sắc mặt của sếp lớn tỏ ra nghiêm trọng. Trịnh Hải chỉ biết cúi mặt và nuốt nước bọt xuống cổ họng. Xui xẻo cho anh ta thật. Hôm nay, quản lý trưởng lại có off nếu không thì ca sáng đã là chị ta tiếp ông chủ lớn rồi! Haiz! Trịnh Hải thầm than thở.
Dương Chấn Phong nghiêm nghị cất giọng: Sự việc xảy ra gây ồn ào cho cửa hàng, làm mất diện mạo của công ty. Tôi không ngờ, nhân viên được đào tạo từ việc học trực tiếp cho đến đào tạo các bài test trên ứng dụng của công ty, lại có thể đưa ra một cách giải quyết như vậy.
Lời nói và cả ánh mắt chất vấn của Dương Chấn Phong đều hướng đến Trịnh Hải. Trịnh Hải gầm mặt lắng nghe nhưng cũng không thể im lặng khi sếp nói đến, đành kiếm cớ trả lời để bản thân khỏi bị trách phạt: Dạ em xin lỗi ông chủ! Là do em không biết nhắc nhở nhân viên để xảy ra ồn ào. Em sẽ chú ý hơn ở những trường hợp như vậy ạ!
Lâm Chi nhìn dáng vẻ của Trịnh Hải mà chỉ muốn cười khinh. Lật mặt thật giỏi! Hắn làm như mọi ồn ào là do Lâm Chi cô gây ra vậy.
Dương Chấn Phong nghe Trịnh Hải giải thích thì chẳng bằng lòng mà nhíu mày. Cô trợ lý đứng bên cạnh đã thay sếp lớn lên tiếng: Vừa nãy, trước khi giữa cậu và cô nhân viên này xảy ra ồn ào thì sếp đã vào cửa hàng rồi. Sếp đeo kính mát nên có lẽ nhân viên của cậu không để ý mà báo cho cậu, và sự việc ông khách kia chạm tay vào mông của cô nhân viên sếp cũng đã tận mắt thấy. Sếp đứng yên để chờ xem cách giải quyết của cấp quản lý nhưng không ngờ cậu chỉ biết gây thêm ồn ào, ngược lại còn có cách xử lý không hợp tình. Nhưng đây không phải chỉ là một vấn đề, mà nhân viên của cửa hàng còn không biết cách quan sát khách hàng. Ntếu họ biết và tinh ý thì sẽ nhận ra ông chủ đang ở đây trước khi ông chủ lộ diện thân phận.
Trợ lý nói xong thì Dương Chấn Phong lên tiếng: Tôi có nên sa thải hết cái đám nhân viên của cửa hàng này không Phượng Đan?
Phượng Đan - tên của cô trợ lý.
Trịnh Hải tái mặt vội nói xin lỗi lia lịa. Dương Chấn Phong nỗi tiếng là rất kỹ tính, nhân viên của anh ta cũng vậy. Họ đều phải được đào tạo một cách kỹ lưỡng trước khi được trở thành nhân viên chính thức của công ty. Sự việc lần này vô tình để Dương Chấn Phong đi check store nhìn thấy, đã làm cho anh ta tức giận và muốn đuổi việc Trịnh Hải. Kể cả là phải tuyển lại hết toàn bộ nhân viên trong cửa hàng này.
Lâm Chi nghe cách Dương Chấn Phong nói và cả thái độ của Trịnh Hải thì cũng cảm thấy lo lắng trong lòng. Nhưng cô chỉ là một nhân viên nhỏ, thấp cổ bé họng, nếu nói vài lời thì người ta có chịu lắng nghe hay không?
Lâm Chi muốn lấy dũng khí nói nhưng nhìn sắc mặt hầm hầm của Dương Chấn Phong lại làm dũng khí ấy của cô biến mất. Dương Chấn Phong không nói thêm lời nào nữa sau đó, anh ta cùng Phượng Đan ra khỏi