Lúc Liễu Yên Nhiên ra khỏi thành phố được mấy ngày thì mới phát hiện thế giới này đã biến hóa đến độ nàng không còn nhận biết được nữa. Hiện giờ khắp nơi điều là một mảnh rách nát, hoang tàn, không ích nơi bị thiên thạch cùng động đất bị phá hủy, khắp nơi đều là những quái vật ăn thịt người.
Liễu Yên Nhiên nhớ đến dì La vẫn luôn đem nàng làm con cháu mà đối đãi, nàng muốn đi tìm dì La, tuy khắp nơi đều là quái vật đáng sợ nhưng vẫn không ngăn được quyết tâm muốn tìm gặp dì La của nàng. Nàng đã không còn thân nhân, trên đời này người nàng quan tâm chỉ có dì La mà thôi.
Dì La đối với nàng luôn tốt, Liễu Yên Nhiên vẫn luôn nhận định dì ấy là thân nhân của mình, đối với nàng tốt nàng sẽ gấp đôi mà hồi báo, còn đối với người không tốt, nàng sẽ không mang thù, nhưng sẽ đem họ làm không khí mà nhìn.
Liễu Yên Nhiên chỉ là một người thường hoàn toàn không trải qua bất luận huấn luyện gì, mặc dù có không gian nghịch thiên, nhưng muốn trong biển người mênh mông cùng với nơi nơi đều là nguy hiểm thì thật sự là quá khó khăn.
"A_, tang thi.......cứu...cứu" Liễu Yên Nhiên nhìn người kia phát ra tiếng kiêu cứu yếu ớt, sao cùng tắt lịm đi trong đám tang thi vây quanh, khắp nơi điều toàn là quái vật, cơ hồ không thấy một người sống nào.
Liễu Yên Nhiên nhìn trên cánh tay đã ướt sũng máu, có xu hướng dần dần hóa đen, nàng nhìn phía sau có hàng chục con tang thi đang không ngừng rít gào mà đuổi theo, Liễu Yên Nhiên tuyệt vọng, một cơn choáng váng bất thình lình ập xuống, Liễu Yên Nhiên té xuống đất không thể gượng dậy nỗi, ngay khi móng tay của chúng nó sắp bắt được nàng thì đột nhiên, bóng dáng của Liễu Yên Nhiên tiêu thất trên mặt đất, chỉ để lại đàn tang thi