Đường Đường đi theo tiểu cung nữ vào trong phòng sinh, trên giường là Tuyết phi đang nằm, người đầy mồ hôi.
“Nô tì tham kiến thái hậu.” Nhìn thấy Đường Đường tiến đến, Tuyết phi dùng dằng muốn ngồi thẳng thân thể liền được tiểu cung nữ kia đỡ dậy: “Thái hậu nương nương, Tuyết phi nương nương vừa sinh nên thật khó mà hành đại lễ. Mong thái hậu nương nương thứ tội.”
Đường Đường nghe vậy, khoát tay một cái rồi nói: “Không có việc gì, ngươi cứ nằm đó đi. Ngươi gọi ai gia hẳn có việc cấp bách?“
Vừa nói chuyện, Đường Đường vừa giương mắt ra mà nhìn bụng của Tuyết phi..
Tiểu búp bê xấu xí kia là từ đâu mà ra nhỉ?.
“Tiểu nghi, ngươi lui ra.” Tuyết phi nhẹ giọng nói với tiểu cung nữ ở bên cạnh, sau đó lại dùng ánh mắt ám chỉ nàng nên tránh xa cửa chính, đừng để cho người khác nghe trộm.
Cung nữ tiểu nghi vừa bước ra khỏi phòng, Tuyết phi mới chậm rãi từ trên giường ngồi xuống, trên mặt đều là mồ hôi, tóc đều dán tại trên trán.
“Nô tỳ gặp qua công chúa điện hạ.” Nàng quỳ gối trên giường, cúi đầu mà nói.
Cừ thật, nàng chỉ biết vị Tuyết phi này cùng nàng là có liên quan, thì ra nàng ta đúng là người của nàng.
“Mau đứng lên.” Đường Đường muốn tiến lên đi đỡ nàng, nhưng nhìn đến dưới thân nàng vẫn còn chút máu, cảm giác có điểm bẩn, nàng liền dừng bước, đành đứng từ xa nói.
“Nô tỳ không phụ sự kì vọng của người mà sinh hạ Long nhi, sau này hoàng tử liền giao cho thái hậu nương nương dạy dỗ, nô