“Ba người các ngươi đều là bà vú?” Mạc Ngôn ánh mắt rất nhanh liền rơi xuống ba người vận cung phục trông còn rất trẻ. Các nàng mỗi một người đều mang sắc mặt trầm tĩnh, rất biết vâng lời, đứng lên vài bước chậm rãi đáp trả.
” Bẩm, chúng nô tỳ đều là bà vú.”
“Trở về đi, thái hậu đã vì tiểu hoàng tử tìm bà vú khác rồi.” Lời này của Mạc Ngôn làm cho Đường Đường nhất thời kinh ngạc.
Nàng lúc nào vì tiểu hoàng tử đi làm việc này thế ?
Ba người nghe vậy, nhìn nhau đến mấy lần. Bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Đường Đường, cả ba vội vàng cung kính tuân lệnh rồi rất nhanh lui ra ngoài.
Mạc Ngôn tiện tay đem đứa nhỏ giao cho một tiểu cung nữ, dặn một câu “Cẩn thận chăm sóc“, sau đó cho tất cả mọi người lui ra ngoài.
Khi tất cả mọi người đã lui ra ngoài, lúc này Mạc Ngôn mới nhỏ giọng nói: “Thái tử điện hạ thúc công chúa ngài ngay hôm nay khởi hành. Xem ra hoàng thượng bệnh cũng không nhẹ, nếu là đi trễ, sợ là khó có thể khống chế đại cục“.
“Nhanh như vậy?” Tin tức này đối với Đường Đường thật sự là tin xấu. Nàng vẫn là đang cố gắng chờ tên Lục vương gia chết tiệt kia trở về cùng đi để làm con tin.
Trong lòng nàng lúc này còn đang nghi ngờ, nếu Mộ Dung Kiền Dụ hắn phát hiện ra tình hình Vũ Quốc đang rối ren, hắn sẽ ra tay hạ thủ với nàng chứ ? Nếu như lúc này hắn ám sát nàng, chỉ e là Vũ quốc cũng chẳng thể vì nàng mà đòi công đạo. Nói như thế, thật đúng là phải cẩn thận ứng phó, tuyệt đối không thể để cho tin tức