Lần thứ hai tỉnh lại, Đường đường nhìn quang cảnh lạ lẫm xung quanh, chỉ cảm thấy đầu mình tê nhức.
“Đây là nơi nào vậy?”. Nàng giương mắt nhìn một nữ tử mặc trường bào đứng bên cạnh giường hỏi.
“Thái hậu nương nương, người tỉnh rồi, hãy để nô tì mang thuốc đến cho người uống”. Nữ tử mặc trường bào nhìn thấy Đường Đường tỉnh lại, trên mặt lộ ra biểu tình không hiểu là đang cười hay đang khóc, xoay đó sau người lùi ra bên ngoài cửa.
“Ta hỏi ngươi đây là nơi nào?” Đối với nghi vấn trong lòng, Đường Đường đã mất kiên nhẫn, cao giọng lặp lại câu hỏi.
“Thái hậu bớt giận, nô tỷ có lỗi”. Ai biết nàng kia nghe giọng nói của Đường Đường lại tưởng thái hậu đang khó chịu, nên sợ hãi quỳ gối run rẩy trước mặt nàng
“Ngươi đi ra ngoài, rồi kêu một người hiểu chuyện đến đây nói chuyện với ta”. Đối với cử chỉ kỳ quái của nàng ta, Đường Đường có chút khó hiểu, nàng nhịn không nổi phất tay áo ra lệnh đuổi người.
Nhìn bộ dạng của nàng hình như rất sợ mình thì phải, Đường Đường lẫn nữa đưa mắt liếc nhìn bộ ngực to lớn bất thường của mình, trong lòng không ngừng suy nghĩ, rốt cuộc thì đây là nơi nào. Hơn nữa tại sao thân thể mình lại xảy ra biến hóa kịch liệt như thế này? Không phải là linh hồn của nàng đã lọt vào thân thể của người khác đấy chứ?
Không có khả năng này được, cha đã dạy nàng rất nhiều vè súng ống đạn dược, võ công, nhưng chưa từng bao giờ nói cho nàng nghe trên thế giới lại phát sinh một chuyện huyền diệu như thế này. Có thể