Tiệm trà sữa này có tên là Dâu tay, một cái tên khá đáng yêu nhưng cũng chẳng liên quan gì đến tiệm.
Bởi vì đây chỉ là một tiệm nhỏ nên ngoại trừ các thức uống liên quan đến trà sữa thì không còn gì khác nữa.
Trần An đi vào trong quán, bởi vì chỉ vừa mới mở cửa nên trong tiệm ngoại trừ chị chủ tiệm ngày hôm qua thì hai nhân viên pha chế vẫn chưa đến, nhìn thấy cậu đi vào chị chủ tiệm liền mỉm cười chào hỏi:
"Em đến sớm nhỉ."
"Vâng em quen rồi ạ." Trần An đáp lại, dáng đi của cậu tuy có hơi kỳ lạ nhưng cũng không phải đáng chú ý lắm.
Cậu đưa đơn xin việc cho chị ta rồi nhỏ giọng nói: "Hôm qua em có chút chuyện nên chưa kịp chụp hình, không biết có thể bổ sung sau không ạ."
"Không hành vấn đề, em cứ trực tiếp làm thôi còn hồ sơ thì bổ sung sau cũng được." Chị chủ tiệm nhiệt tình nói.
"Sau này em cứ gọi tôi là chị Trà." Chị Trà đưa cho cậu một cái tạp dề của tiệm sau đó nói.
"Vâng chị Trà." Trần An gật đầu ngoan ngoãn gọi.
Cậu mặc tạp dề vào rồi đi đến quầy bán hàng.
Chị Trà nhìn cậu một chút cảm thấy cực kỳ an tâm, hình như cậu rất quen thuộc với việc này giống như đã làm không biết bao nhiêu lần rồi.
Bên trong đơn chỉ mới 20 tuổi, một đứa nhỏ cỡ này dù cho có làm thêm để trang trải cuộc sống thì cũng không thể có cảm giác lành nghề như vậy.
Nhìn đồng hồ trên tay sắp tám giờ chị Trà cuối cùng đành giao cửa tiệm cho cậu chờ khi hai nhân viên còn lại đến thì có thể chính thức mở cửa rồi.
Hiện tại chị ta còn có chuyện cần làm không thể ở lạicl cùng cậu để chờ đợi được.
"Trần An , em ở lại canh tiệm nhé chị có chút việc cần phải đi ngay."
"Được ạ.
Chị an tâm đi đi." Trần An gật đầu đáp lại.
Cho dù hai người pha chế có đến trễ thì cậu cũng có thể tự mình pha chế cho cửa tiệm.
Nên cậu chẳng mấy lo lắng.
"Vậy được rồi.
Tạm biệt." Chị Trà thở dài cuối cùng vẫy tay rời khỏi tiệm.
Trần An một mình đứng trong cửa tiệm, sau đó cách năm phút nữa tám giờ thì hai nhân viên pha chế của quán cũng chạy đến.
Bọn họ nhìn thấy cậu cũng không quá bất ngờ, sau khi chào hỏi xong thì ba người liền im lặng đứng ở vị trí của mình.
Tiệm trà sữa này hình như rất có tiếng ở khu này, sau khi tám giờ được điểm đến, tiệm chính thức đưa vào vận hành các app giao hàng của tiệm cũng được mở ra.
Chỉ trong vòng vài tiếng đã có vài đơn hàng được đặt trên app.
Cậu không quá ngạc nhiên khi không có ai đến quán mua mà chỉ đặt hàng qua mạng.
Khi công nghệ trở nên tiên tiến mọi chuyện đều sẽ trở nên thuận lợi hơn.
Bận rộn trong ba tiếng đồng hồ cuối cùng Trần An cũng lấy lại được nhịp sống vốn có của cậu.
Đơn hàng tuy không phải quá nhiều nhưng cũng không được xem là quá ít.
Đối với thời gian buổi sáng mà đã có lượng khách ổn định như thế này thì quán chắc chắn