Chương 178
“Nói cái quái gì cơ chứ! Một tên nhà quê, biết ba ngón nghề vớ vẩn cũng dám đấu với tôi? Ha ha… sống đến từng tuổi này mới được gặp nhiều loại người như vậy”, Lý Tiếu Lai bị cắt ngang mấy lần, trong lòng đã hết kiên nhẫn, nói năng cũng càng lúc càng khó nghe.
“Tần Khải, anh đi đi. Anh không phải là đối thủ của anh ta. Tôi… tôi sẽ tìm biện pháp”, Thấy Tần Khải dũng cảm đứng ra, Triệu Băng Linh trong lòng ấm áp, nhưng vẫn lắc đầu, chuẩn bị tự mình đấu tranh.
“Em nghĩ cái gì vậy? Cứ đứng yên đó mà xem anh đối phó anh ta như thế nào”.
Tần Khải quay đầu lại, nhìn Triệu Băng Linh bằng ánh mắt như muốn bảo cô cứ yên tâm. Anh cởi chiếc áo vest ra và treo nó lên tay nắm cửa.
Bộ quần áo này rất đắt tiền, là hàng Versace chính hãng. Trên người Tần Khải thì bộ quần áo này là đắt nhất.
Triệu Băng Linh nhìn thấy Tần Khải thực sự định ra tay thì nhất thời đứng sững ra, không biết phải làm gì.
Hành động của Tần Khải ngay lập tức khiến Lý Tiếu Lai tức giận, hắn ta hét vào mặt Triệu Băng Linh: “Con đàn bà khốn nạn, rượu mừng không uống lại uống rượu phạt! Cô nghĩ hắn ta có thể cứu cô sao, mơ đi! Còn thằng khốn nhà quê ngu ngốc, nếu mày còn không cút ra ngoài thì tao sẽ phế chân tay mày!”
“Ơ? Nói vậy mà nghe được à? Đây là vợ tôi, tôi không cứu cô ấy thì cứu ai. Tôi thấy nhà họ Lý các người không chỉ nhân phẩm tồi tàn mà não còn khuyết nữa”.
Tần Khải nheo mắt cười nhạt, vẻ mặt vẫn vô cùng ung dung.
“Mày… mày!” Lý Tiếu Lai tức giận đến đỏ bừng mặt, trên trán nổi gân xanh.
Cả Triệu Hoành Quang và Lưu Hiểu Vi đều vô cùng sợ hãi.
Cặp
Người nhà họ Lý cũng há hốc mồm, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dám nói chuyện với Lý Tiếu Lai như thế này, bao nhiêu năm nay ở vùng Đông Hải này chỉ có mình Tần Khải này.
Một khi cậu chủ Lý đã tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Ngay cả người nhà họ Lý cũng im lặng không dám can thiệp.
“Mày cái gì mà mày? Ngay cả khi anh thấy tôi nói đúng quá thì cũng không cần phải hưởng ứng nhiệt tình như vậy đâu”, Tần Khải như thể không thấy cơn thịnh nộ của Lý Tiếu Lai, vui vẻ cười nói.
“Mẹ kiếp! Mày chết chắc rồi, cho dù là chúa trời tới đây cũng cứu không được mày!”
Lý Tiếu Lai đập bàn một cái, cơ mặt co giật vì tức giận, liên tục gầm lên.
Người nhà họ Lý đang đứng từ xa quan sát sợ hãi lùi lại nửa bước.
Ngay cả Triệu Băng Linh cũng nheo mắt lại.
Nhân phẩm của Lý Tiếu Lai đúng là đáng khinh, nhưng nhà họ Lý là một gia tộc lớn ở Trung Hải.
Tần Khải chọc cho Lý Tiếu Lai điên tiết đến mức này, không cần nghĩ cũng biết đằng sau có hậu quả khủng khiếp nào đang chờ anh.
Triệu Hoành Quang từ xa nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng trong lòng không khỏi cười thầm.
Lưu Hiểu Vi thậm chí còn kích động hơn, ôm chặt đùi Triệu Hoành Quang.
Trong bữa tiệc gia đình, cô ta bị Tần Khải bóc mẽ, suýt thì bị vạch mặt.