Chương 201
“Còn bọn mày nữa! Bình thường tao đối xử với bọn mày thế nào, có ích chút đi, có lần nào tao bỏ rơi bọn mày chưa? Còn bọn mày thì sao? Đồ hèn nhát, vô dụng!”
“Anh họ, anh, anh bớt giận, không phải bọn em vô dụng mà quả thật là tên kia đánh rất giỏi, chúng… chúng ta nhào hết lên đánh cũng sẽ bị hạ gục cả thôi”.
“Cút! Đệch mợ, một đám vô dụng!”
Lý Tiếu Lai túm lấy một bình rượu ném xuống, vẫn còn lớn tiếng mắng, điện thoại trong túi quần vang lên.
“Cút!”
Đuổi hết mọi người ra ngoài, Lý Tiếu Lai mắt không thấy tâm không phiền.
Lấy điện thoại ra định ngắt máy, một mình bình tĩnh lại.
Nhưng không ngờ đến khi nhìn rõ số điện thoại, mắt Lý Tiếu Lai sáng rực, tinh thần cũng phấn chấn hơn.
“Anh Ngô? Sao lại nhớ đến tôi thế này? Lâu lắm không gặp anh đấy”.
Lý Tiếu Lai vốn đang nổi giận đùng đùng nhưng khi bắt máy thì lại lập tức giả vờ cười nói, giọng điệu cũng dịu hẳn xuống.
“Thôi đừng nói nữa, vừa từ nước ngoài trở về, vốn dĩ tâm trạng đang rất tốt, không ngờ lại gặp phải một tên nhà quê, hại tôi tức ấm ách đến mấy ngày”.
Ngô Quảng ở đầu kia của điện thoại vô cùng tức giận nhưng lại nói với giọng không muốn đề cập đến nữa.
Từ lúc quay về từ nhà họ Vương, Ngô Quảng phải nói là tức anh ách.
Mấy ngày nay hắn ta chỉ tập trung tạo dựng quan hệ và nghe ngóng gia cảnh của Tần Khải.
Nhưng đến lúc cần kíp thì những bạn bè vốn dĩ tin tức rất nhạy của hắn ta lại chẳng có ai được việc.
Nhắc đến Tần Khải, người thì không dám nói nhiều, người thì hỏi gì cũng không biết, làm Ngô
“Anh Ngô, đừng nhắc nữa, gần đây tôi cũng chật vật lắm”.
Lý Tiếu Lai cũng bị thiệt, suýt chút tủi thân đến phát khóc.
“Thôi được rồi, chật vật cũng phải sống, người anh em, đi uống vài ly giải sầu đi, haha. Vừa hay anh cũng có chút việc cần nhờ cậu, chúng ta gặp nhau rồi nói kỹ hơn”.
“OK, chuyện của anh Ngô cũng là chuyện của tôi, dù có phải liều mạng thì tôi cũng phải giúp anh xử lý, anh Ngô cứ yên tâm đi”.
“Ừm, anh biết lúc quan trọng chỉ có cậu là nhờ cậy được, đến Bách Lạc Viên nhé, anh mời, lát gặp lại”.
…
Sau khi tắt máy, Lý Tiếu Lai mặc dù đang không vui nhưng vẫn phải cố gượng cười.
Lý Tiếu Lai nhìn vào gương, thấy khuôn mặt sưng phù như đầu heo của mình thì lại càng tức đến méo mặt.
Bất cẩn động đến chỗ đau, thế là lại đau đến nghiến răng nghiến lợi.
Lý Tiếu Lai sửa soạn sơ rồi cầm theo túi chườm đá, lái xe ra khỏi nhà.
Ngô Quảng là cậu ấm nhà giàu nhất nhì ở Trung Hải nên Lý Tiếu Lai nào dám trễ hẹn.
Hơn nữa, hắn ta còn đang mong Ngô Quảng có thể ra mặt giúp hắn ta giải quyết rắc rối nữa mà.
Còn về vết thương trên mặt, ngược lại bây giờ lại trở thành bằng chứng dập chết Tần Khải.