Chương 80
Không chỉ có Tần Khải mà cả Triệu Diệu Quang cũng coi như không nghe thấy Tống Nhan nói gì, thậm chí họ còn coi hai mẹ con cô như không khí.
“Nào uống đi!”
“Trăm phần trăm nhé…”
Đồ ăn chưa mang lên mà hai người đàn ông đã uống hòm hòm rồi, không lâu sau cả căn phòng đã sặc mùi rượu.
“Mẹ ơi, mẹ còn mình đi thôi, kệ họ thích uống đến lúc nào thì uống”.
Triệu Băng Linh cũng tức điên lên rồi.
Bố cô cũng thật là, chưa gì đã bị Tần Khải hạ gục rồi, đúng là mất mặt!
“Đi, kệ hai gã hâm dở ấy!”
Tống Nhan hậm hực đứng dậy, không màng ăn uống gì mà đi luôn.
Còn Tần Khải và Triệu Diệu Quang thì uống đến tận đêm khuya, Tần Khải vẫn ổn nhưng Triệu Diệu Quang thì đã say bí tỉ rồi.
Sau đó Đinh Kim Phúc đã dặn nhân viên phục vụ gọi xe đưa họ về nhà của Triệu Diệu Quang.
Ngày hôm sau, khi Tần Khải tỉnh dậy thì chỉ có mình anh ở nhà.
Tần Khải mặc áo ngủ quan sát một lát mới phát hiện đây không phải biệt thự độc lập, mà là một tiểu khu buôn bán bình thường. Ngôi nhà chỉ có hai tầng, cũng không có người giúp việc.
Xem ra nhà này sống cũng không khá lắm.
Tần Khải đi loanh quanh, cuối cùng dừng ở phòng ngủ của Triệu Băng Linh.
“Lạ thật, sao lại có tiếng nước nhỉ, lẽ nào cô ấy chưa đi làm à?”
Tần Khải đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm, hình như
“Kinh rồi, làm tổng giám đốc sướng thật, thích đi làm lúc nào thì đi, hoá ra cô ấy còn có thói quen đi tắm vào buổi sáng. Cả nhà cô kéo tôi lên chung thuyền thì ít nhiều tôi cũng phải sơ múi tí gì chứ! He he…”
Tần Khải mỉm cười xấu xa rồi nghĩ ra một ý đồ đen tối.
Nói rồi, anh bước tới gần phòng tắm.
Bấy giờ, anh mới thấy cửa không đóng, điều đó khiến anh càng không nhịn được.
Cô nàng này bạo gan thật!
Đi tắm mà lại không đóng cửa? Hay biết anh sẽ đến nên cố ý để vậy?
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Tần Khải nhếch mép cười, sau đó chậm rãi mở cửa phòng tắm ra rồi nhòm vào trong.
Song, bên trong không có cảnh tượng như anh nghĩ.
Mà người trong phòng cũng đã phát hiện ra sự bất thường.
“A! Anh là ai?”
Một tiếng hét chói tai vang lên, làm Tần Khải giật bắn mình.
Sau đó, anh nhìn kỹ lại thì thấy không phải Triệu Băng Linh, mà là một cô gái xinh đẹp lạ mặt.
Tuy vóc dáng của cô gái này không nóng bỏng bằng Triệu Băng Linh, nhưng cũng cao ráo, mái tóc ngắn làm tôn lên khí chất của cô ấy.
Nếu cô ấy không hét lên thì anh còn tưởng là đàn ông.