Editor: May
"Tin tức tốt là, buổi sáng ngày mai anh có thể xuất viện!!" Đôi mắt êm dịu của Trình Thi Đồng cười đến híp lại, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên gương mặt trắng nõn trắng mịn của cô, làm cho da thịt cô thoạt nhìn đặc biệt óng ánh trong suốt.
"Ừ, đây đúng là tin tức tốt." Cố Ninh Thư nhịn không được cười cười, anh rời khỏi cửa sổ, chậm rãi đi đến trước mặt Trình Thi Đồng, cúi đầu xuống, một đôi mắt nhìn khuôn mặt tinh xảo của cô, thấp giọng hỏi: "Vậy tin tức xấu là cái gì??"
"Tin tức xấu là, năm học này của anh bởi vì tạm nghỉ học thời gian quá dài, trải qua nghiên cứu trường học quyết định, để anh lưu ban một năm. Ha ha ha ha..." Trình Thi Đồng nói nói, nhịn không được cười lên.
"Lưu ban một năm??" Lông mày Cố Ninh Thư nhịn không được khẽ nhăn lại.
"Đúng nha, chờ nửa năm sau lúc chính thức khai giảng vào tháng chín, em liền là một sinh viên đại học năm hai, mà anh, ha ha ha ha, còn đang học năm nhất!!" Trình Thi Đồng cười đến khom người xuống, cô một cái tay nắm lấy cổ tay Cố Ninh Thư, vừa cười vừa nói: "Mau, Tiểu Cố, đến gọi em một tiếng học tỷ nghe
một chút!!"
"..." Cố Ninh Thư có chút buồn cười nhìn cô, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu.
"Làm sao nha, vì sao không gọi em là học tỷ??" Trình Thi Đồng thấy anh lắc đầu cự tuyệt chính mình, nhịn không được cong cái miệng nhỏ hồng hào lên, có chút không vui nhìn anh.
"Em với anh lại không phải là một trường học, tại sao anh phải gọi em là học tỷ??" Cố Ninh Thư khẽ nhíu mày, nhìn Trình Thi Đồng buồn cười nói: "Nhiều nhất, anh chỉ có thể gọi em là bạn học trường khác mà thôi."
"Cái gì chứ! Em cao hơn anh một cấp, anh chính là phải gọi em là học tỷ!!" Trình Thi Đồng duỗi tay cấu véo Cố Ninh Thư một phen nói: "Gọi không, có gọi không??"
"Không." Cố Ninh Thư vừa cười né tránh công kích của Trình Thi Đồng, vừa duỗi tay kéo cổ tay cô qua, sau đó vừa cúi đầu, liền ấn cánh môi đạm bạc của mình lên trên môi đỏ thắm của cô.
"Ưm..." Trình Thi Đồng nháy mắt mấy cái, trong hơi thở tràn đầy đều là hương vị chuyên thuộc về anh.
Chỉ là...