Beta: Dương Lam
Toàn bộ ánh mắt lập tức hướng về phía bạn mới tới đang đứng ngoài cửa lớp.
Chỉ thấy thầy chủ nhiệm Dương đẩy cửa ra, cười tít mắt bước vào, theo sau thầy là một nam sinh có làn da trắng nõn.
Thầy dạy tự nhiên đứng trên bục giảng, gật đầu với thầy chủ nhiệm Dương, sau đó cực kỳ tự giác bước từ trên bục xuống, đứng một bên quan sát.
“Ngại quá, ngại quá, phải xin của thầy vài phút rồi.” Thầy giáo Dương gật đầu xin lỗi thầy dạy tự nhiên rồi mới dẫn nam sinh kia bước lên bục giảng.
Hai tay thầy chống lên bục giảng, theo thói quen ho hai tiếng, sau đó nói với các học sinh: “Các em, hôm nay thầy giới thiệu với các em một bạn học sinh mới, bạn ấy vừa mới chuyển trường tới đây, tên là Cố Ninh Thư, sau này các em phải cùng hợp tác học tập vui vẻ, biết chưa?”
“Dạ biết.....” Toàn bộ học sinh kéo dài giọng, đồng thanh trả lời.
“Được rồi, vì bây giờ còn trong giờ học, thầy sẽ không nói thêm gì nữa, còn em Cố Ninh Thư, trước hết...” Thầy giáo Dương híp mắt nhìn một vòng lớp học, sau đó chỉ vào vị trí phía sau Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng, nói với học sinh mới: “Em cứ ngồi ở bên kia đi.”
“Vâng.” Bạn học sinh tên Cố Ninh Thư kia gật đầu với thầy giáo Dương, đi về phía ngón tay thầy đang chỉ.
Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn bạn học sinh mới.
Đó là một nam sinh diện mạo vô cùng thanh tú, cậu ta mặc áo T-shirt màu đen, đeo cặp sách cùng màu với quần áo, trên cổ tay đeo theo mấy cái vòng màu đen trắng, bước lên ánh mặt trời phủ khắp lớp học, đi về phía bọn họ.
Đám con gái trong lớp cũng nhịn không được, vụng trộm đánh giá cậu ta.
Tiểu Thỏ quay đầu nhìn, phát hiện hai con mắt Trình Thi Đồng sớm đã mở to không chớp, nhìn chằm chằm học sinh mới.
“...” Tiểu Thỏ không nói gì quơ tay qua quơ tay lại trước mặt Trình Thi Đồng, sau đó thấp giọng nói:
“Này, Đồng Đồng, kiềm chế một chút, cậu chảy nước miếng rồi kìa!”
“Hả? Thật sao?” Trình Thi Đồng vội vàng đưa tay lau miệng, sau khi phát hiện không có gì thì nhịn không được đưa tay chọc chọc tay Tiểu Thỏ, hạ thấp giọng tức giận nói, “Tiểu Thỏ thối tha, cậu dám gạt tớ!”
“Hì, đùa một chút thôi mà!” Tiểu Thỏ bị cô ấy chọc, nhịn không được né sang bên cạnh.
Lúc vị học sinh mới tới tên là Cố Ninh Thư kia đi qua hai người có cúi đầu liếc cả hai một cái, sau đó không nói một lời ngồi xuống sau lưng Trình Thi Đồng.
“Được rồi, các em học tiếp đi.” Thầy giáo Dương gật đầu, quay sang nhìn thầy dạy tự nhiên, khom người làm một tư thế “Mời”, sau đó ra khỏi phòng học.
“Được rồi, các em, chúng ta học tiếp nào...” Sau khi thầy chủ nhiệm Dương đi ra, thầy dạy tự nhiên lại bước trở lại trên bục giảng, cười tít máy nói với cả lớp.
Nhưng toàn bộ lực chú ý của cả lớp đều đặt lên bạn học sinh mới, căn bản là không rảnh nghe xem thầy đang nói gì.
Khó khăn mãi mới đợi được đến lúc chuông tan học vang lên, thầy tự nhiên mới bước chân trước ra khỏi phòng học, Trình Thi Đồng đã xoay người lại, cười thân thiện với Cố Ninh Thư ngồi sau lưng, nói: “Bạn cùng lớp Cố Ninh Thư này, tớ là Trình Thi Đồng, Trình trong Trình Giảo Kim, Thi là thơ ca, Đồng là thơ ấu.”
Vị bạn cùng lớp tên Cố Ninh Thư Vị kia ngẩng đầu, nhàn nhạt liếc cô ấy một cái, lại không nói chuyện, cúi đầu mở sách vở bắt đầu làm bài học bài.