Editor: Quỳnh Nguyễn
Thời điểm Trình Chi Ngôn nhìn thấy cô ấy dường như ngớ ra một chút, sau đó khẽ gật đầu nói:: "Tốt chút rồi."
"Thật tốt quá!" Cô gái kia nhất thời bật cười, cô ấy đi đến vị trí bên cạnh Trình Chi Ngôn ngồi xuống, cầm một quyển ghi chép từ trong túi xách đưa cho anh nói: "Đây là bài ghi chép buổi sáng hôm nay giáo viên giảng bài, tớ đều đã ghi lại, cho cậu mượn chép một chút."
Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát sau đó đưa tay tiếp nhận bài ghi chép trên tay cô ấy, thản nhiên nói: "Cảm ơn."
"Không cần khách khí!" Cô gái kia cười cười với anh, sau đó quay đầu nhìn Tiểu Thỏ ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, cười tít mắt nói: "Em chính là Tiểu Thỏ đi? Là em gái Trình Chi Ngôn sao? Bộ dáng thật đáng yêu!"
"Ách..." Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, ánh mắt có chút không quá tự nhiên nhìn Trình Chi Ngôn một cái, không có trả lời.
"Chị gọi là Hạ Vân Hi, là bạn cùng lớp Trình Chi Ngôn, thật vui khi nhìn thấy em, thật hy vọng chị cũng có thể có một cái em gái đáng yêu giống em!" Hạ Vân Hi cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ vươn tay đi ra.
Tiểu Thỏ có chút không biết làm sao nhìn cô ấy, theo bản năng đưa tay cầm tay cô ấy.
Bàn tay của cô ấy mềm mại, nắm giống như là không có xương.
Hạ Vân Hi sau khi chào hỏi qua cùng Tiểu Thỏ liền lấy ra một tờ bài kiểm tra từ trong túi xách đưa tới trước mặt Trình Chi Ngôn xấu hổ nói: "Nơi này có một đề, tớ không hiểu lắm, có thể phiền cậu nói cho tớ một chút hay không?"
"..." Trình Chi Ngôn có chút không nói gì nhìn cô ấy, thanh âm thản nhiên nói: "Hiện tại không muốn nói đề bài, tớ ta còn phát sốt."
"A, thật xin lỗi a..." Hạ Vân Hi ngẩn ra, theo bản năng đưa tay dò xét trán Trình Chi Ngôn nói: "Còn đang tại phát sốt sao?Tớ cho rằng đã tốt rồi..."
Trình Chi Ngôn mắt thấy tay cô ấy dò xét tới đây, đầu hướng tới bên Tiểu Thỏ nghiêng nghiêng, tránh thoát bàn tay của cô ấy, nói: "Là tốt hơn một chút, nhưng mà không muốn nhìn đến bài
thi."
"A......" Hạ Vân Hi có chút phẫn nộ thu hồi bài kiểm tra, một chốc không nói gì.
Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần, quay đầu nhìn Hạ Phong, tiến đến bên lỗ tai anh ta thấp giọng nói: "Đây là... Bạn gái anh?"
"Anh sao, làm sao có thể!" Hạ Phong bị những lời này của cô làm cả kinh thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống, "Nhìn cũng biết người ta là hướng về phía anh nước chanh nhà em tới a, không chút quan hệ với anh a."
"Vậy không phải cô ấy với anh cùng tới sao?" Tiểu Thỏ nghi hoặc nói.
"Là cô ấy hỏi anh tại sao hôm nay Trình Chi Ngôn không đi học, sau đó biết anh định tới bệnh viện thăm Trình Chi Ngôn nhất định phải cùng tới đây." Hạ Phong bĩu môi hạ giọng hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tiểu Thỏ, em có nguy cơ a, anh nói với em, cái Hạ Vân Hi này từ cao nhất bắt đầu theo đuổi anh nước chanh nhà các em, đến bây giờ còn không có buông tha a..."
"..."
" Còn có a, người ta là hoa khôi lớp anh, nam sinh thích cô ta nhiều lắm, đáng tiếc ánh mắt cô ta không tốt, lại cứ nhìn tới Trình Chi Ngôn, ai..." Hạ Phong thở dài một hơi, nhìn Hạ Vân Hi lại nhìn Tiểu Thỏ nói: "Anh nói này Tiểu Thỏ Thỏ, em nên giám sát chặt chẽ Trình Chi Ngôn nhà các em... Nhưng mà nói đi nói lại, đều đã nhiều năm như vậy,tại sao em vẫn lại là không lớn a, em xem dáng người người ta đi, nhìn nhìn lại của em..."
Ánh mắt Hạ Phong dọc theo mặt Tiểu Thỏ đi xuống dạo qua một vòng, sau đó chậc chậc hai tiếng không nói.
Tiểu Thỏ giật mình, cúi đầu nhìn thoáng qua vùng đất bằng phẳng trước ngực mình, nhịn không được căm giận nói: "Em làm sao? Em ngực phẳng em tự hào tiết kiệm vải vì quốc gia."