Editor: Linh Ngọc
Lúc này đã là bốn giờ bốn mươi, lớp mẫu giáo, lớp chồi đều đã tan học, chỉ còn lưa thưa vài học sinh lớp mẫu giáo đứng ở cửa chờ cha mẹ tới đón.
Trình Chi Ngôn vòng qua cửa lập tức đi vào trong nhà trẻ.
Hạ Phong cũng nhắm mắt theo sát sau lưng anh.
Trình Chi Ngôn vừa mới đi đến lớp nhỏ, còn chưa đưa tay đẩy cửa đã nghe được tiếng bước chân Tiểu Thỏ từ bên trong chạy ra ôm Trình Chi Ngôn vui mừng mà nói: “Anh nước chanh, anh đến rồi à!”
“ Ừ.” Vẻ mặt Trình Chi Ngôn nháy mắt bắt đầu trở nên dịu dàng, anh ngồi xổm người xuống đưa tay sờ sờ đầu lông xù của Tiểu Thỏ, dịu dàng nói: “ Hôm nay đến trường có ngoan không?”
“Có ạ! Cô giáo còn khen em nữa kìa!” Vẻ mặt Tiểu Thỏ tự hào nhìn Trình Chi Ngôn lớn tiếng trả lời.
Trình Chi Ngôn không nhịn được bật cười.
Cô giáo đang ngồi trong phòng học ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Trình Chi Ngôn một cái, cười tít mắt nói: “Tới đón bạn gái nhỏ của em à?”
“....” Ý cười trên mặt Trình Chi Ngôn nháy mắt lại thu vào.
“Bạn gái? Đây là bạn gái cậu?” Hạ Phong phía sau lưng Trình Chi Ngôn thò đầu tới, nhìn vóc dáng Tiểu Thỏ mới đến ngang hông mình, tò mò hỏi.
“Không phải,.” Trình Chi Ngôn đứng dậy nắm tay Tiểu Thỏ, lên tiếng chào giáo viên, rồi trực tiếp đi ra ngoài.
“A, nhưng vừa rồi cô giáo kia nói đây là bạn gái nhỏ của cậu.” Hạ Phong nhanh chóng đi theo phía sau Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ, phá vỡ sự im lặng bắt đầu truy hỏi: “Nhất định giáo viên sẽ không gạt người, Trình Chi Ngôn, cậu thành thật khai báo, tiểu đậu đinh này thật sự là bạn gái cậu sao?”
“Tiểu đậu đinh cái gì, em không phải là tiểu đậu đinh, em là Tiểu Thỏ!” Tiểu Thỏ nắm tay Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh anh, nhìn Hạ Phong nói.
“ Ha ha này... Tiểu
Thỏ sao, …” Lập tức Hạ Phong cười hì hì ngồi xổm xuống hỏi Tiểu Thỏ: “ Em có phải bạn gái của cậu ấy không?”
“Vâng!” Tiểu Thỏ dùng lực gật đầu, vô cùng thành thật lên tiếng.
“Anh trai bên cạnh em có phải bạn trai của em hay không?” Vẻ mặt cười xấu xa hỏi.
“Vâng!” Tiểu Thỏ tiếp tục lớn tiếng trả lời.
“ Cậu xem.....” Hạ Phong đứng dậy, bộ dáng vô tội nhìn Trình Chi Ngôn nói: “ Bây giờ đã có hai người nói như vậy, Trình Chi Ngôn, cậu muốn phủ nhận cũng vô dụng thôi.”
“...” Trình Chi Ngôn dùng ánh mắt xem thường nhìn Hạ Phong, sau đó lập tức đi vòng qua khỏi cậu ta.
“Không được, Trình Chi Ngôn, cậu phải trả lời câu hỏi của tớ!” Hạ Phong lại vòng đến trước mặt Trình Chi Ngôn, vươn ra hai tay cản đường của anh: “ Nếu cậu không trả lời, tôi sẽ nói cho bạn gái của cậu biết có người viết thư tình cho cậu!”
Tiểu Thỏ kéo tay Trình Chi Ngôn, chớp đôi mắt to đen tròn, nhìn cái anh kỳ quái che trước mặt mình và anh nước chanh, hiếu kì nói: “ Anh nước chanh thư tình là cái gì?”
“ Ha ha này cô gái nhỏ xinh đẹp, thư tình chính là có nữ sinh khác bày tỏ tình yêu với bạn trai của em, muốn bạn trai em trở thành bạn trai của cô ấy.” Hạ Phong cười hì hì nói với Tiểu Thỏ: “ Đơn giản mà nói, chính là muốn cướp bạn trai của em!”
“Không được, anh nước chanh là của em!” Hai tay Tiểu Thỏ gắt gao ôm lấy cánh tay Trình Chi Ngôn, vẻ mặt cảnh giác nhìn anh kỳ quái trước mắt này.