Editor: Quỳnh Nguyễn
"A? Không phải đâu....." Tiểu Thỏ ngẩn người ra, trả lời theo một cách tự nhiên, sau đó chợt nghĩ tới ngày hôm qua có nói với hướng dẫn viên du lịch hai người là anh em, sau đó cười lúng túng rồi nói:" Không phải là anh em ruột."
"Nha, thì ra là anh em họ à?" Hướng dẫn viên du lịch tiếp tục hỏi.
"Chuyện này....." Tiểu Thỏ quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn một chút, thấy anh vẫn đang cặm cụi nghịch điện thoại di động, hoàn toàn không chú ý đến việc cô cùng hướng dẫn viên du lịch đang nói chuyện với nhau, "Chuyện này..... Em cũng không rõ nữa....."
"A?" Hướng dẫn du lịch bất chợt sững sờ.
"Chính là..... Chính là..... Mẹ em với mẹ anh ấy là hai chị em....." Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, mẹ của hai người đều mang họ "Chu", có thể có quan hệ gì đó cũng nên.
"Nha, thế thì là anh em họ rồi." Hướng dẫn viên du lịch cười hì hì, tiếp tục hướng về Tiểu Thỏ nói:"Ngày xưa, anh em họ cũng có thể kết hôn với nhau, thân càng thêm thân, nhưng hiện nay đã không được nữa, anh em họ vẫn có quan hệ máu mủ mà....."
"Ha ha ha..... Đúng vậy, đúng vậy nha....." Tiểu Thỏ đáp lại với vẻ đầy lúng túng, hoàn toàn không biết trả lời như thế nào mới tốt.
"Tiểu Thỏ, đến đây xem cái tin tức này."
Trong thời gian quan trọng này, Trình Chi Ngôn hướng về Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay, ra hiệu cho cô đến xem nội dung tin tức trên di động của anh.
Tiểu Thỏ như được cứu, chạy thật nhanh tới chỗ Trình Chi Ngôn.
Hướng dẫn viên du lịch thấy hai người đang xem di động, liền cảm thấy mình như bị thừa ra, đưa tay sờ sờ mũi, ngửa mặt lên trời bắt đầu nhắm mắt lại để suy nghĩ.
Xe đi hơn một giờ, cuối cũng cũng đã tới biển Đại Trúc.
Đợi được huongs dẫn viên du lịch mua xong phiếu tham quan, mọi người lần lượt tiến vào biển Đại Trúc, vừa vào liền cảm thấy một cảm giác mát mẻ xong tới mặt.
Toàn bộ biển Đại Trúc cảm giác mát mẻ, nhấp nhô đồi núi, rừng trúc liên miên, khung cảnh hiện lên một màu xanh lục, một thế giới của rừng trúc. Người
tiến vào rừng trúc, bốn phía mênh mông là đồi núi, rừng trúc xanh tươi, gió thổi nhè nhẹ, cây trúc đung đưa, từng ngọn trúc đung đưa như sóng, tựa như con người đang lạc trong biển xanh mênh mông.
Mọi người vừa đi theo hướng dẫn viên du lịch, vừa thỉnh thoảng chụp ảnh, chỉ có ở đây mới có được cảm giác tinh thần được thoải mái.
Tiểu Thỏ lúc bắt đầu còn thấy hào hứng theo sát Trình Chi Ngôn đi xem, nhưng vừa đi được một lúc đã cảm thấy chán ngắt.
Nghiêm túc mà nói, toàn bộ đều là trúc, nhìn đi nhìn lại, không phải màu xanh của cây tre thì cũng là màu xanh của lá trúc, khhung cảnh trước mặt cứ như được lặp lại, dù lúc đầu có thấy chút hứng thú, được một lúc dần dần đã thấy vô vị.
"Làm sao vậy???" Thấy Tiểu Thỏ chậm chập phía sau đoàn du lịch, Trình Chi Ngôn thấp giọng hỏi.
"Ài..... Tất cả đều là cây trúc..... Không có gì hay hơn để chơi....." Tiểu Thỏ thở dài một hơi, nhìn cảnh vật cây trúc xung quanh có chút u buồn.
"Em nha....." Trình Chi Ngôn thở dài một hơi nói:"Nếu dẫn em đi núi Đại Sâm, em chắc chắn sẽ nói, ài..... Tất cả đều là cây cối, không có gì tốt đẹp để chơi....."
Tiểu Thỏ bị nói như vậy, khuôn mặt có chút đỏ lên.
"Chúng ta đang ở biển Đại Trúc, ngay lối vào có một dòng suối nước lạnh tên là "suối Ngũ Nữ", suối Ngũ Nữ là dòng nước ngầm chảy ra từ một cái đầm, rất giàu khoáng chất. Đông ấm hè mát, uống rất ngọt, truyền thuyết kể lại có thời điểm bị hạn hán rất lớn, có 5 tiên nữ đã cứu vớt toàn bộ rừng trúc này. Hạ du suối Ngũ Nữ có "suối Mổ bệnh", "suối Hiểu Tử", "suối Tình Duyên" và "suối Hỏi Tử".