Editor: Quỳnh Nguyễn
Đứng ở bên cạnh hai người, đoàn du khách nhìn thấy toàn bộ hành động của hai người, tất cả đều không nhịn được, thở dài một cái rồi nói:"Cô gái này thật sự thông minh, ném một đống đồng xu như vậy, nhất định sẽ có một hai đồng vào, ài, sao lúc nãy mình lại không nghĩ ra.
Tiểu Thỏ nghe được mọi người khen, khuôn mặt trắng nõn nhất thời đỏ lên như một đóa hoa biết cười.
"Ha ha ha ha, cô gái thật là lợi hại, biện pháp như vậy mà vẫn được cô nghĩ ra!"
Hướng dẫn viên du lịch từ phía sau hai người liếc nhìn Tiểu Thỏ ném được hai đồng xu vào cái bát, cười hì hì nói:"Lúc nãy ước nguyện sao? Cặp nào yêu nhau nếu ở đây cầu nguyện vĩnh viễn bên nhau sẽ rất linh nghiệm nha..... Ài? Mà không đúng, người phía sau cô là anh họ cô mà....."
"Chuyện này....." Tiểu Thỏ vừa bị hỏi như vậy, không biết trả lời thế nào đành ho khan một cái, lúng túng đáp:"Tình cảm sao, tình cảm gì cũng được, không nhất định phải là tình yêu, anh, anh nói có phải không?"
Trình Chi Ngôn bất chợt cảm thấy buồn cười, nhẹ nhàng gật đầu một cái nói:"Ừ, đúng vậy, chuyện này ở thời xưa, em chính là vợ chưa cưới của anh."
"......."
Tiểu Thỏ nghe vậy chợt mặt đỏ lên.
Hướng dẫn viên du lịch nhìn đối thoại hai người tràn đầy tình cảm, không biết tại sao, đột nhiên thấy rằng bản thân mình vẫn độc thân.
Ho khan một cái, rồi hướng về đoàn khách nói lớn:"Được rồi, được rồi, chúng ta tiếp tục đi về phía trước, phía trước không xa chính là suối Hỏi Tử, mọi người hứng thú thì có thể đến tham quan một chút."
Tham quan ở đây vào giữa trưa, buổi chiều lại đi Sâm Lâm một vòng, buổi tối hướng dẫn viên du lịch mang đoàn khách đi ăn món măng khô lão vịt nổi danh ở đây, sau đó dẫn mọi người về nhà trọ nghỉ ngơi.
Sau khi Trình Chi Ngôn trở về, liền cầm quần áo đi tắm rửa.
Tiểu Thỏ nằm nhoài trên giường, tiện tay lấy chiếc điều khiển từ xa,
chọn tới chọn lui kênh xem.
"Ngoài cửa sổ chính là kẻ lắm chuyện Ma Tước, người nói câu này tự hồ có cảm giác giống như hạ Thiên, bút chì trong tay viết đi viết lại, ta dùng mấy dòng chữ ta liền biết ngươi là ai....."
Vừa vặn lúc này, điện thoại di động của cô vang lên giai điệu của Châu Kiệt Luân ( Thất Lý Hương), bởi vì anh của cô rất thích, cô liền để bài này làm nhạc chuông điện thoại.
Tiểu Thỏ lấy điện thoại ra, liếc nhìn thông tin cuộc gọi, đúng là của Trình Thi Đồng gọi tới.
"Nói đi Đồng Đồng?"
"Tiểu Thỏ! Nghe nói một mình cậu cùng chú tớ đi du lịch à! Hai người hiện đang ở đâu?" Trong điện thoại vang lên một loạt âm thanh của Trình Thi Đồng đầy vẻ kích động.
"Ạch.....Bây giờ tớ đang ở chỗ trọ....." Tiểu Thỏ bị âm thanh kích động làm cho hết hồn, thuận miệng đáp.
"Một mình du lịch nha! Một mình du lịch nha!" Trình Thi Đồng tiếp tục dồn dập hỏi Tiểu Thỏ tra hỏi:"Cậu cùng chú mình tiến triển đến đâu rồi hả? Một lũy? Hai lũy? Hay là đã đánh tan toàn bộ chiến lũy?"
"Cái gì? Tiểu Thỏ nghe cô nói, mặt xạm lại, nghe âm thanh tràn đầy nghi hoặc của Trình Thi Đồng chợt khuôn mặt xạm lại nói:"Cái gì mà một lũy, hai lũy, toàn bộ chiến lũy chứ? Cậu đang nói gì thế hả?"
"ôi, tớ nói, cậu lại không biết ý gì?" Trình Thi Đồng giọng đầy kinh ngạc nói với Tiểu Thỏ:"Cậu và tớ không phải là người cùng một thời đại ư?"
"......" Tiểu Thỏ trong nháy mắt đầu óc trở nên trống rỗng, không hiểu chuyện gì.
-------------------------