Editor: Quỳnh Nguyễn
"A? Em đưa cái gì rồi hả?" Tiểu Thỏ ngẩn ra thuận miệng hỏi.
"..." Trình Chi Ngôn trầm mặc một chút, sau đó khéo léo đổi đề tài nói: "Hôm nay khai giảng có gặp được bạn học mới hay không?"
" Tất cả lớp học đều là bạn học mới!" Vừa nhắc tới cái này nhất thời Tiểu Thỏ tinh thần tỉnh táo nói: "Phóng mắt nhìn không một người em biết, a... Đúng rồi, chỉ có Cố Ninh Thư em biết."
" Cố Ninh Thư?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, "Cái bạn trai Trình Thi Đồng kia?"
"Đúng vậy." Tiểu Thỏ gật gật đầu, hơn nữa càng khéo là thầy giáo vẫn sắp xếp cậu ấy ở phía sau em, uh`m... Như vậy tốt xấu có một người quen biết, dù sao vẫn tốt hơn so với một người cũng không biết."
" Cách xa cậu ta một chút...." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc cô một cái, thuận miệng nói.
"A?" Tiểu Thỏ khó hiểu nhìn anh.
" Đừng quên chuyện hai người còn ở trong phòng đọc đối thoại." Trình Chi Ngôn tức giận nói một câu, dùng lực nhéo nhéo đôi má mềm mại của cô.
" Ha ha ha ha.... Anh nước chanh đây là ghen tị?" Mặc dù khuôn mặt Tiểu Thỏ bị nhéo thật sự đau, lại vẫn là nhịn không được bật cười.
Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, không nói.
Hai ngày sau Tiểu Thỏ chính thức khai giảng, đại học Trình Chi Ngôn cũng bắt đầu thông báo rồi.
Buổi tối Tiểu Thỏ tan học trở về trong nhà, theo thói quen hướng tới phòng Trình Chi Ngôn vọt tới, song khi cô đẩy cửa phòng ra nhìn phòng trống không lúc này mới nhớ tới anh nước chanh nhà cô đã đi Nam Kinh báo danh rồi.
Tiểu Thỏ thở dài một hơi, đi đến trước mặt bàn học của Trình Chi Ngôn, kéo ghế dựa bình thường anh ngồi, ngồi lên.
Trên mặt bàn sạch sẽ, những cái sách trước kia anh xem hẳn là đều đã mang đi rồi....
Còn có một chút vật trang trí nhỏ cô đưa cho anh, đồ chơi nhỏ, phỏng chừng cũng mang đi rồi....
Sau khi cầm toàn bộ vài thứ kia, bàn sách này vậy mà có vẻ trống trải ra.
Ngay tại lúc Tiểu
Thỏ cảm khái, tiếng chuông di động của cô đột nhiên vang lên.
Cô cúi đầu vừa nhìn dĩ nhiên là Trình Chi Ngôn gọi điện thoại tới, vì thế vội vàng tiếp.
"Uy... Anh nước chanh??"
"Uh`m." Thanh âm bên kia điện thoại dường như cực kỳ ồn ào, thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp dịu dàng cách điện thoại truyền tới, làm cho Tiểu Thỏ cảm giác dễ chịu một chút, "Đang làm gì?"
" Mới vừa tan học về nhà, cặp sách còn chưa để xuống..." Tiểu Thỏ thè lưỡi, thành thật hướng tới Trình Chi Ngôn nói, "Còn anh?"
"Anh mới vừa thu dọn ký túc xá xong, bạn cùng phòng ra ngoài mua đồ uống, một lát trở về." Trình Chi Ngôn đứng ở trên ban công phòng ngủ nhìn phong cảnh bên ngoài, ngón tay nhẹ nhàng đặt trên lan can, thấp giọng trả lời.
" Ký túc xá anh lớn không, có mấy người?" Tiểu Thỏ lập tức liền tò mò hỏi Trình Chi Ngôn.
" Ký túc xá không lớn, liền mười mấy mét vuông đi, tổng cộng có bốn người." Trình Chi Ngôn kiên nhẫn nói cho cô: "Trừ anh ra còn có ba người khác, một người nhà là Côn Minh Vân Nam, một người là thành phố Tứ Xuyên, còn có một người là Tô Châu."
" Nghe qua liền rất tốt a!" Tiểu Thỏ vẻ mặt hâm mộ nói: "Chờ em học đại học có phải cũng sẽ có nhiều bạn cùng phòng đến từ trời Nam đất Bắc như vậy hay không?"
"Sẽ." Trình Chi Ngôn cười cười, thấp giọng trả lời.
"Ký túc xá phòng 107! Đến giờ lên lớp rồi!"
Bên kia điện thoại dường như có một tiếng kêu la rất xa.
"Biết rõ." Trình Chi Ngôn lên tiếng.