Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 368: Cô bé lọ lem của tôi 3


trước sau

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ách..." Sau khi Tiểu Thỏ nghe được Tiếu Hàm nói, nhịn không được cười gượng một tiếng nói: "Romeo và Juliet a?? Vở bi kịch a..."

"Cô bé lọ lem? Chuyện cổ tích?" Tiếu Hàm hơi hơi nhíu mi, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô.

"Cái kia, vẫn là kịch đi.... Nghe qua có vẻ cao cấp..."

"..." Tiếu Hàm trầm mặc chốc lát, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ mỉm cười nói: "Hay là nghe cậu, dùng Cô bé lọ lem đi."

" Vì sao?"

"Cô bé lọ lem là hài kịch."

"A......"

Tiểu Thỏ từ đầu đến cuối nghĩ không rõ, biểu diễn hài kịch cùng biểu diễn bi kịch có cái gì khác biệt, đều là dùng Anh ngữ biểu diễn, chẳng lẽ giám khảo thấy hài kịch hiểu ý tốt một chút?

"Cứ như vậy đi, tớ trở về xem cốt truyện Cô bé lọ lem, buổi tối ráng sức viết một cái nội dung Anh ngữ cơ bản, ngày mai trở lại thương lượng vấn đề để cho người nào diễn, được không?" Đôi mắt Tiếu Hàm trong suốt, lóe ra rạng rỡ nhìn cô hỏi.

"Được." Tiểu Thỏ tự nhiên là không ý kiến gì.

"Vậy ngày mai gặp."

"Uh`m, ngày mai gặp."

Sau khi nói lời tạm biệt cùng Tiếu Hàm, Tiểu Thỏ liền vui vẻ về nhà.

Nhưng mà chân trước cô vừa đến nhà, chân sau Trình Chi Ngôn liền điện thoại đến rồi.

"Uy, anh nước chanh!" Tiểu Thỏ vui vẻ tiếp điện thoại, cười tít mắt hướng tới bên kia hô một tiếng.

"Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn nghe được giọng điệu cô vui vẻ như chim nhỏ, nhịn không được cười cười nói: "Như thế nào, hôm nay tâm tình tốt sao?"

"Uh`m!" Tiểu Thỏ liên tục gật đầu nói: "Tháng sau trường học chúng ta muốn tổ chức thi đấu biểu diễn Anh ngữ thú vị, chủ nhiệm lớp để cho em và một cái bạn học khác cùng nhau nghĩ tiết mục biểu diễn."

"Nghĩ ra được rồi sao?" Trình Chi Ngôn đứng ở trên sân thượng, nhìn màu xanh nhạt khắp nơi trên đất trong vườn trường, nghe thanh âm Tiểu Thỏ trong trẻo, tâm tình dường như cũng lập tức trở nên tốt.

"Ưm..." Đôi mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, sau
đó cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Anh nước chanh, nếu để cho anh nghĩ mà nói, anh cảm thấy biểu diễn tiết mục gì là tốt hơn?"

"Anh???" Trình Chi Ngôn nở nụ cười một chút, thuận miệng nói: "Anh cảm thấy tùy tiện biểu diễn cái gì đều có thể, mấu chốt là người biểu diễn tốt."

"Ai, anh không phải biến thành khen ngợi bộ dáng anh đẹp trai, Anh ngữ được chứ?" Tiểu Thỏ nhất thời đầu đầy hắc tuyến hướng tới anh nói: "Em cực kỳ nghiêm túc hỏi anh, nói mau."

"Kia..." Trình Chi Ngôn hơi hơi trầm ngâm một chút, sau đó cười nói: "Có thể biểu diễn 《 Romeo và Juliet 》 đi."

"A, vì sao?"

Tiểu Thỏ ngẩn ra, sao anh nước chanh cũng nghĩ tới cái tiết mục này?

" Bởi vì đây vốn là một trong bi kịch có vẻ nổi danh, học sinh tuổi em cũng hiểu biết nội dung cốt truyện, hơn nữa nó vốn chính là Anh văn, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề phiên dịch lời kịch đúng hay không, còn có thể lưu lại ấn tượng khắc sâu cho giáo viên." Thanh âm Trình Chi Ngôn ở trong điện thoại trầm thấp mà dồi dào từ tính êm tai truyền đến.

"A? Nói như vậy... Giống như quả thật không sai a..." Tiểu Thỏ nhất thời có phần hối hận rồi.

"Như thế nào? Các em cuối cùng quyết định tiết mục gì??" Trình Chi Ngôn cười hỏi.

"Cô bé lọ lem..." Tiểu Thỏ cực kỳ không nắm chắc hướng tới Trình Chi Ngôn nói.

"Cô bé lọ lem??" Trình Chi Ngôn cười cười nói: "Kia cũng rất tốt, con gái đều thích chuyện cổ tích này."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện