Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiếu Hàm trầm mặc, không nói gì, đôi mắt an tĩnh nhìn chăm chú vào Tiểu Thỏ.
Trên gương mặt phấn nộn trắng nõn của cô là tươi cười sáng lạn như vậy, làm cho người nhìn một cái lại cảm thấy toàn bộ thế giới đều giống như tràn ngập ánh mặt trời.
Uh`m...
Ở trong lòng cậu yên lặng nhớ kỹ, đến lúc đó, cô nhất định sẽ kinh diễm toàn trường.
Thứ bảy.
Ánh nắng tươi sáng, thời tiết cực kỳ ấm áp, mây trắng nổi lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, giống như từng cái kẹo đường, gió xuân ấm áp quất vào mặt, thời tiết như vậy chỉ cần vừa đứng hướng dưới ánh mặt trời sẽ cảm thấy tâm tình đặc biệt tốt.
Tiểu Thỏ bọn họ phải lên đài thi đấu, buổi sáng bắt đầu liền tiến hành diễn tập một lần cuối cùng trong trường học, giữa trưa ăn xong cơm trưa, cô đang đứng ở bóng cây trên đường gọi điện thoại cho Trình Chi Ngôn, liền nghe được thanh âm Tiếu Hàm vang phía sau nói: "Tiểu Thỏ, cậu ăn xong cơm trưa rồi sao?"
"Uh`m, tớ xong rồi." Tiểu Thỏ xoay người lại hướng tới Tiếu Hàm cười cười, gật đầu lên tiếng.
"Cậu đang gọi điện thoại à?" Lúc này Tiếu Hàm mới nhìn thấy di động trên tay Tiểu Thỏ, cậu xin lỗi hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, sau đó lại dặn dò một tiếng nói: "Chúng ta đi phòng vũ đạo phía sau lại điễn một lần trước, chờ cậu nói chuyện điện thoại xong tới."
"Được."
Tiểu Thỏ cười tít mắt lên tiếng, sau đó quay đầu lại tiếp tục nói chuyện với Trình Chi Ngôn.
"Người vừa mới là bạn cùng lớp sao?" Trình Chi Ngôn đã nghe được thanh âm Tiếu Hàm ở trong điện thoại.
" Uh`m, đúng nha, cậu ấy chính là vị bạn học diễn vương tử kia." Tiểu Thỏ cao hứng hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Cậu ấy tên Tiếu Hàm, anh nước chanh, anh có biết hay không, Tiếu Hàm rất lợi hại, thành tích của cậu ấy là hạng nhất toàn lớp, hạng nhất cả năm cấp, sau đó cậu lại là đại diện môn tiếng Anh chúng ta, nghe nói bên trong lớp chúng ta có rất nhiều nữ sinh thầm mến cậu ấy a."
"A, thật không??" Trình Chi Ngôn nhàn nhạt lên tiếng.
"Ừ! Đúng nha!"
Tiểu Thỏ tiếp tục càng không ngừng hướng tới Trình Chi Ngôn cằn nhằn nói: "Hơn nữa cậu ấy còn là con lai, mẹ cậu là người Anh quốc, bộ dáng cậu cũng rất tuấn tú a..., uh`m... Nói như thế nào đây, chính là cái loại người so sánh với anh nước chanh cũng không hề kém cỏi!"
"..." Trình Chi Ngôn bên kia điện thoại khẽ nhíu mày.
Tiểu nha đầu này đánh giá cao người khác làm cho tâm lý anh có phần không quá thoải mái.
"Ai nha, dù sao chờ buổi chiều anh tới có thể thấy được, anh nước chanh, em nói với anh, biểu diễn trận đấu Anh ngữ thú vị lớp chúng ta lần này nhất định sẽ đạt được hạng nhất!" Tiểu Thỏ cao hứng phấn chấn hướng tới Trình Chi Ngôn nói.
"A..... Vậy Trình Thi Đồng."
"Uh`m, lớp cô ấy là biểu diễn tiểu phẩm." Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Lớp cô ấy hình như là phiên dịch tiểu phẩm trên tiết mục cuối năm một chút biểu diễn, em nhìn thấy cách Trình Thi Đồng ăn mặc tốt lắm, trên hàm răng cô ấy dán một giấy màu đen, giả trang chính mình là bà cụ, ha ha."
"Vậy bạn trai nhỏ Trình Thi Đồng."
"Anh nói Cố Ninh Thư?" Tiểu Thỏ ngớ ra một chút, sau đó chần chờ một chút nói:" Lần này Cố Ninh Thư không có tham gia biểu diễn, cậu ấy... Thân thể không tốt lắm, nếu không thì bằng vào thành tích Anh ngữ của cậu ta hẳn là có thể theo chúng em cùng nhau tập luyện."
"Vậy sao..." Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Buổi chiều anh sẽ qua sớm, em tập luyện tốt nhé."