Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ tắt điện thoại trong tay, chần chờ một phen, vẫn là hướng tới Trình Chi Ngôn chạy tới.
"Đến đây?" Động tác Trình Chi Ngôn tao nhã thu hồi di động trong tay mình, cầm nó thả vào trong túi áo một lần nữa, sau đó vươn cánh tay ra nhẹ nhàng ôm bả vai Tiểu Thỏ, xoay người hướng tới bên trong tiệm nước giải khát vừa đi vừa nói: "Tới đây đi, thầy giáo Thân đã mua xong kem giúp em rồi."
Khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ đỏ lên, đi theo sau lưng Trình Chi Ngôn tiến vào.
Quả nhiên vừa vào cửa liền thấy Thân Tử Hạo ngồi ở chỗ gần cửa sổ, trước mặt bày ba ly đồ uống lạnh, đang hướng tới bọn họ vẫy tay.
Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đi qua, ngồi xuống vị trí đối diện anh.
"Tới, Tiểu Thỏ, chén ô mai Hương Thảo này là cho em." Thân Tử Hạo đem một ly trong đó có hai cái kem để trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Anh nước chanh em nói em thích nhất ăn cái khẩu vị này."
"Cảm ơn." Tiểu Thỏ có chút ngại ngùng tiếp nhận chén kem kia, cầm lấy thìa đặt bên cạnh, liền múc một miếng.
" Không khách khí." Thân Tử Hạo cười tít mắt nhìn anh, sau đó quay đầu nhìn về Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh Tiểu Thỏ nói: "Nếu Tiểu Thỏ đã đến đây, vậy chúng ta liền đem đoạn ghi âm vừa rồi lấy ra nghe một chút đi, để cho Tiểu Thỏ phân tích một chút rốt cuộc là thanh âm người nữ sinh nào lớp học chúng ta."
"Phốc - - "
Tiểu Thỏ trực tiếp phun kem tới.
"..."
Cả người Thân Tử Hạo đều thất thần ngay tại chỗ.
Sau một lúc lâu anh mới máy móc vươn tay đi ra, cầm lấy khăn giấy trên bàn trước mặt, lau kem phun đến trên mặt mình, mặt như tro tàn nói: "Tiểu Thỏ, em ăn liền ăn đi, phun loạn cái gì??"
Trình Chi Ngôn nhìn tình cảnh trước mắt, nhịn không được bật cười nói: "Anh cũng đừng quá để ý a, không phải anh là người đầu tiên bị cô ấy phun."
" Như thế nào, chẳng lẽ cậu cũng bị cô ấy phun??" Thân Tử Hạo vừa lau
mặt mình vừa hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.
"Làm sao có thể." Trình Chi Ngôn ảm đạm cười, vẻ mặt đắc ý nhìn Thân Tử Hạo nói: "Vì phòng ngừa bị cô phun đến, từ trước đến nay tôi đều là lựa chọn ngồi ở trên vị trí bên cạnh cô, uh`m.... Tuần trước đi... Vị học sinh tiểu học sắp trở thành em trai cô ấy kia mới vừa bị cô ấy phun sữa đậu nành."
"OH!! SHIT!! Sữa đậu nành!?" Thân Tử Hạo nhịn không được trợn to mắt nhìn Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt trước mắt nói: "Có phải tôi nên may mắn chính mình bị phun là kem hay không??"
"Thực xin lỗi a..." Tiểu Thỏ nhìn Thân Tử Hạo ngồi ở đối diện mình, hết sức xin lỗi nói một tiếng: "Chính là lúc tôi ăn cái gì nghìn vạn lần đừng nói cái gì kinh thế hãi tục mà nói là được."
"Anh có nói cái gì kinh thế hãi tục mà nói sao?" Thân Tử Hạo vẻ mặt không nói gì tiếp tục nói: "Anh không phải là để cho Trình Chi Ngôn đem đoạn ghi âm vừa rồi kia lấy ra phát một lần sao, như thế nào.... Chẳng lẽ... Người kia cầu hôn vừa rồi người kia thật là em??Em chột dạ rồi hả? Cho nên mới?"
"..."
Tiểu Thỏ nháy mắt hết chỗ nói rồi.
" Được rồi, ăn xong rồi lại nghe đi." Trình Chi Ngôn ảm đạm cười, hướng tới hai người bọn họ nói: "Tiểu Thỏ cũng không có sốt ruột, anh gấp cái gì?"
"Tôi đương nhiên gấp a, đây không phải là có người thổ lộ với cậu, mà người kia cũng không phải Tiểu Thỏ sao?" Thân Tử Hạo vẻ mặt đương nhiên nói.
"Tiểu Thỏ cũng không có ghen, chẳng lẽ anh..... Còn ghen?" Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút, vẻ mặt bỡn cợt nhìn Thân Tử Hạo hỏi.
"... Cút."