Editor Quỳnh Nguyễn.
"Làm sao vậy?" Trình Thi Đồng nhìn thấy Tiểu Thỏ yên lặng cúi đầu nhìn chằm chằm tờ giấy trên bàn, liền tiến tới.
Sau đó, cô liền thấy nội dung bên trong tờ giấy.
"Mẹ kiếp!!! Cái này do ai viết!?" Trình Thi Đồng cầm lấy tờ giấy, không nhịn được chửi thề một tiếng.
"Không biết."
TIểu Thỏ lắc đầu, dòng chữ trên tờ giấy viết xiêu xiêu vẹo vẹo, nhất định là do cố ý viết thành như thế, làm cho người khác không thể nhận ra là do ai ném tới.
"Khốn kiếp! Quả thực là muốn chọc giận lão nương rồi!" Trình Thi Đồng nhìn tờ giấy càng cảm thấy nổi nòng, cô cầm lấy tờ giấy trong tay, vo trò lại, lão nương chờ, chờ hết giờ học, nhất định sẽ tìm ra ai viết, xem lúc đó lão nương xử ngươi như thế nào!
"Đừng nóng giận." Tiểu Thỏ đưa tay vỗ vỗ Trình Thi Đồng, thở dài một hơi nói:" Tớ còn không tức giận, cậu tức giận cái gì!"
"Tớ đương nhiên là tức giận rồi, đám người này quả thật không biết xấu hổ, suy nghĩ thật xấu xa rồi!" hàm răng Trình Thi Đồng nghiến chặt lại.
"Ài......." Tiểu Thỏ nhự nhàng thở dài một cái, trước đây cô luôn cảm giác bạn bè trong lớp rất đáng yêu, mỗi người đều rất tốt, đến bây giờ, mới phát hiện, lòng người thật khó đoán.
Trước khi buổi học kết thúc, loa trong lớp đột nhiên vang lên:
"Toàn thể học sinh chú ý, toàn thể học sinh chú ý, sau khi hết buổi học, xin mời tập hợp thành hàng ở sân luyện tập, xin mời tập hợp thành hàng ở sân luyện tập, có chuyện quan trọng cần thông báo. Lặp lại lần nữa, toàn thể......."
Thân Tử Hạo đang giảng dạy, hơi ngẩn ra, sau đó không tự chủ được đưa mắt nhìn lên người Tiểu Thỏ.
Chuyện quan trọng cần thông báo...... Sẽ không có liên quan đến chuyện của Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn chứ???
Những học sinh trong lớp học, cũng từng người từng người xoay đầu lại, ánh mắt đều tập trung trên người Tiểu Thỏ, trong nhát mắt, phòng học lại bắt đầu vang lên những tiếng xì xào bàn tán.
Đợi tiếng chuông tan học sau đó vang lên.
Thân Tử Hạo cất quyển tiếng Anh, hướng về những học sinh trong lớp,
âm thanh lành lạnh nói:" Được rồi, tan lớp, bắt đầu tập hợp đến sân luyện tập xếp hàng đi."
Tất cả học sinh liếc mắt nhìn nhau, kêu gọi một hồi, toàn bộ đều đứng dậy, bắt đầu ra khỏi phòng.
Ánh mắt Thân Tử Hạo lần thứ hai tập trung lên người Tiểu Thỏ, sau đó hướng về cô mỉm cười, cầm lấy quyển sách của mình, bước ra khỏi lớp.
Trên sân trường, tất cả đều là đầu người.
Cái gọi là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền trăm dặm.
Bất quá sau một buổi học ngắn ngủi, tất cả các học sinh thông qua các cách khác nhau, tất cả đều biết chuyện này.
Thậm chí còn có người chụp được bức ảnh trên bảng thông báo, truyền khắp nơi.
Vào lúc này, hiệu trưởng cũng thầy chủ nhiệm, đang đứng dưới quốc kỳ với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, trước mặt để micro, ánh mắt quét qua tất cả học sinh một vòng.
"Mọi người đến đông đủ cả chứ?" Thầy chủ nhiệm tiến đến micro, cau mày nhìn một vòng, sau đó ngữ khí nghiêm túc nói:" Liên quan tới giờ nghỉ giải lao sáng nay, ở bảng thông báo của trường truyền ra những bức ảnh kia, người nado đó còn viết những chữ như vậy, sau đó đã có những học sinh trong trường đã nhanh chóng lan truyền chuyện đó, cho nên trước mắt, tôi cảm thấy cần thiết phải triệu tập toàn thể học sinh, làm sáng tỏ chuyện hiểu lầm sáng nay."
Thầy chủ nhiệm vừa mới nói xong, phía dưới những học sinh kia bắt đầu trở nên rối loạn.
Hiểu lầm???
Đã bị được người khác chụp ảnh được, lại vẫn nói là hiểu lầm???