Editor: Quỳnh Nguyễn
" Nhưng mà... Cái này... Không được a..." Trình Thi Đồng chớp đôi mắt nhìn cô, thanh âm vô cùng gian nan hướng tới cô nói: "Vừa rồi chọn cái kia, là cocktail... Chú nhỏ, chú phải lái xe, lái xe không thể uống rượu a..."
"..."
Tươi cười trên mặt Tiểu Thỏ lập tức liền cứng lại rồi.
"Cậu nói cái gì?? Vừa rồi ba chén kia đều là cocktail??"
"Uh`m..." Trình Thi Đồng gật gật đầu, một bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn cô.
"..."
Tiểu Thỏ chép miệng, rốt cục cảm thấy được có một chút vị cồn nhàn nhạt, cô nhất thời dở khóc dở cười hướng tới Trình Thi Đồng hỏi: "Cậu như thế nào không nói cho tớ biết sớm chút a?!"
"Tớ nghĩ cậu biết a... Đại tỷ, đây đều đã cái thời đại gì, cậu sẽ không ngay cả cocktail cũng không biết đi?? Cho dù cậu không biết, lúc cậu uống dù sao vẫn có thể uống đến mùi rượu đi??" Trình Thi Đồng nhịn không được hướng tới cô trợn trừng mắt, không nói gì nói.
"Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu nói: "Vừa rồi vào cảm giác quá khát, một hơi đều đã uống hết, cũng không uống ra cái mùi rượu đặc biệt gì a... Chính là cảm thấy có chút ngọt..."
"..."
"..."
Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng không nói gì.
" Vậy cậu.... Có cảm giác choáng váng đầu gì gì đó hay không??" Trình Thi Đồng chần chờ một phen, vẻ mặt quan tâm nhìn Tiểu Thỏ hỏi.
"Ai??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng, sau đó lắc đầu nói: "Không có a, một chút đều không có cảm giác choáng váng đầu."
"Hô... Vậy là tốt rồi..." Trình Thi Đồng thở phào nhẹ nhõm, nếu như biết Tiểu Thỏ uống rượu mà nói, chú nhỏ tuyệt đối sẽ giết cô.
" Nhưng mà uống tốt a, nếu không chúng ta lại chọn một chút?" Tiểu Thỏ nhìn ba cái ly rượu rỗng trước mắt, nghĩ nghĩ, hướng tới Trình Thi Đồng hỏi: "Còn có cái cocktail khác sao?? Ba cái này nhìn đều rất đẹp mắt, cái khác hẳn là
cũng rất đẹp mắt đi?"
"Không được, cậu đừng uống vào, ngộ nhỡ uống nhiều lần này chú nhỏ tuyệt đối muốn đem chỗ ngồi hai ta tách ra." Trình Thi Đồng liếc cô một cái, liên tục xua tay.
" Vì sao a??" Tiểu Thỏ vẻ mặt không vừa ý nhìn cô nói: "Tốt xấu hôm nay là sinh nhật tớ a, còn là sinh nhật mười tám tưởi, theo pháp luật mà nói tớ đã là người trưởng thành rồi, có thể uống rượu, sau khi uống tớ căn bản không chuyện gì, đầu cũng không choáng váng, mắt cũng không hoa, cảm giác liền cùng uống đồ uống không sai biệt lắm."
"Cái kia cũng không được, lúc này cậu là không chuyện gì, nhưng mà chờ một lúc chú nhỏ tới đây, ngộ nhỡ rượu tác dụng chậm lên đây, tớ liền như thế nào cũng không có biện pháp giải thích rõ ràng rồi." Trình Thi Đồng vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ nhìn Tiểu Thỏ, kiên quyết từ chối cô.
"..."
Đôi mắt Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng một lúc lâu, sau đó đem ánh mắt cầu cứu chuyển hướng Cố Ninh Thư.
"Cố Ninh Thư... Nếu không thì cậu khuyên nhủ Đồng Đồng nhà cậu?" Tiểu Thỏ ngữ khí tội nghiệp hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Không nghĩ tới chúc mừng, kết quả một chút rượu cũng không để cho tớ uống, kia còn chúc mừng cái gì a..."
"..."
Vẻ mặt Cố Ninh Thư bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, nhún vai, cười nói: "Không có biện pháp a, Đồng Đồng nhà tớ định đoạt, tớ khuyên không được."
"Vậy cậu có đồng ý tớ lại chọn hai chén hay không?" Tiểu Thỏ trừng mắt nhìn Cố Ninh Thư, vỗ bàn hỏi.