Editor Quỳnh Nguyễn
"Ừ, đúng vậy." Trình Chi Ngôn gật gù,"Thư thông báo trúng tuyển nghiên cứu sinh của Nam Đại anh đã nhận được, khai giảng đúng là vào tháng 9."
"Khà khà, như vậy, chúng ra rốt cục có thể ở cùng bên trong một trường, đi học cùng nhau." nhất thời trong lúc cao hứng, khuôn mặt Tiểu Thỏ cười tươi như một đóa hoa vậy.
"Thật giống như em đã thi đậu Nam Đại vậy." Trình Chi Ngôn không khỏi cười cợt, đưa tay xoa xoa gò má Tiểu Thỏ nói:" Tỉnh lại đi, em sắp tới mới thi đại học đấy."
"Đồng Đồng nói rồi, chỉ cần ta tập trung làm bài thi, cẩn thận kiểm tra tỉ mỉ, thi đậu Nam Đại tuyệt đối không có vấn đề." Tiểu Thỏ cười hì hì đưa tay lên, xếp thành hình chữ V.
Ánh mắt Trình CHi Ngôn nhìn đến cổ tay của cô có một chuỗi lắc tay, hơi dừng lại một chút, sau đó thuận miệng hỏi:" Mới mua lắc tay?"
"Không phải!" Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, sau đó đem vẻ mặt đầy đắc ý, khoe khoang nói:" Đây chính là Từ Cảnh Thần đặc biệt đi cầu xin cho em chuỗi vòng tay, Tiểu Diệp cây gỗ hồng hột tím, đại sư đã Khai Quang, cậu ta nói tuyệt đối có thể phù hộ cho e lúc thi tốt nghiệp trung học có thể phát huy thực lực vượt xa người thường."
"Từ Cảnh Thần đưa cho em?" Trình Chi Ngôn hướng về cô nhíu mày, cái tên nhóc ngạo mạn, mỗi lần gặp anh, đểu tỏ ra vẻ mặt khó chịu.......
"Đúng vậy." Tiểu Thỏ cười hì hì, gật đầu nói:" Đừng xem Từ Cảnh Thần bình thường dáng vẻ, miệng nói chuyện toàn lời cay nghiệt, thế nhưng cậu ta đối với em vẫn rất tốt,a........ Nói như thế nào đây, dù sao em cũng là một người chị tốt nha..... Khà khà khà......"
Trình Chi Ngôn nhìn cô không biết nói gì, cúi đầu ăn cơm, không đáp lời.
"Đúng rồi, anh, anh có đồ vật gì muốn đưa cho em không?" Tiểu Thỏ nghiêng đầu nhìn Trình Chi Ngôn đang ăn cơm, trong âm thanh mang theo một tia làm nũng hướng về Trình Chi Ngôn hỏi.
"Cái gì?" Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt, sâu
thẳm nhìn cô, giọng điệu có chút nghi hoặc.
"Chính là để phù hộ em đi thi được thuận lợi." Tiểu Thỏ hấp háy mắt, lôi kéo ghế lại hướng Trình Chi Ngôn nói:" Có hay không, có hay không?"
Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó hướng về Tiểu Thỏ ngoắc ngoắc ngón tay nói:" Lại đây."
"Ừ ừm!" Tiểu Thỏ vội vã hướng về phương hướng của anh đi đến gần một chút.
Trình Chi Ngôn đưa tay ôm bờ vai của cô, thừa dịp cô còn chưa kịp phản ứng lại, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên bờ môi hồng hào của cô.
"........"
Tiểu Thỏ trợn hai mắt, nhìn gương mặt tuấn tú của Trình Chi Ngôn bỗng nhiên phóng to ở trước mắt, lại bỗng nhiên rời đi, trong nháy mắt có cảm giác một chút mềm mại xẹt qua trên bờ môi.
"Được rồi." Trình Chi Ngôn buông khoác vai của cô trong lúc cô vẫn đang còn bàng hoàng, con người trong suốt mang theo một nụ cười ôn nhu hướng về cô nói:" Phật Tổ chưa chắc sẽ làm đề bài thi đại học, thế nhưng anh nhất định sẽ làm. Vì thế so với việc tìm Phật Tổ phù hộ em, không bằng tìm anh."
"........"
Tiểu Thỏ ngây ngốc nhìn nụ cười trên mặt Trình Chi Ngôn, một lát, mới kéo kéo môi hướng anh nói:" Vì lẽ đó...... Cái này xem như là chúc thi cử, không bằng xem như cầu hôn.......???"
"Ừ, em có thể hiểu là như vậy." nụ cười trên mặt Trình Chi Ngôn càng thêm xán lạn, "So với vòng tay Tiểu Diệp gỗ hồng hột tím thì càng có hiệu quả hơn."
"........."
Tiểu Thỏ duỗi cánh tay mảnh khảnh của mình, nhẹ nhàng sờ sờ bờ môi của chính mình, có chút tiếc hận nói:" Nếu như tri thức có thể giống như nội công trong tiểu thuyết võ hiệp, như vậy truyền thụ cho người khác thì thật tốt quá rồi......"