Editor Quỳnh Nguyễn
"Em đi như thế nào? Ngay cả bước đi đều không vững, ngồi ngoan ở chỗ này cho anh." Trình Chi Ngôn tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó trực tiếp bước đi vào nhà bếp sau khi nói câu đó.
Trong thời gian chờ nấu nước sôi, Tiểu Thỏ hai tay ôm gối ngồi trên ghế sa lông, 2 chân gác trên ghế, vươn tay lấy chiếc điều khiển từ xa, mở TV lên xem.
Sau đó, Trình Chi Ngôn đem trà giải rượu tới, thấy dáng vẻ tập trung xem TV của Tiểu Thỏ.
Như thế xem ra, hình như là không có uống say......
Trình CHi Ngôn chần chừ một lát, vẫn đem cốc trả giải rượu đưa cho Tiểu Thỏ nói:"Mau uống đi."
"Được......." Tiểu Thỏ ngoan ngoãn đón lấy cốc nước trà, đưa tới bên miệng nhẹ nhàng uống một ngụm.
Sau đó, chính là "phốc" một tiếng, đem nước trà từ trong miệng trực tiếp phun ra ngoài, "trà mùi vị gì vậy? Thật khó uống......"
"Mùi trà giải rượu." Trình Chi Ngôn một mặt bình tĩnh nhìn cô, sau đó bình thản trả lời.
"Em không muốn uống, thật là khó uống......." Tiểu Thỏ đem cốc trà trong tay đưa trở lại trước mặt cho Trình Chi Ngôn, trong âm thanh trần đầy tia ghét bỏ nói.
"Trà giải rượu vốn có mùi như vậy, nếu không muốn uống, lần sau đừng có uống nhiều rượu như vậy!" Trình Chi Ngôn không hề bị lay động, mà đưa cốc trà trong tay đưa tới trước mặt của Tiểu Thỏ, ánh mắt lạnh nhạt nói:" Mau uống hết!"
"........"
"........"
Tiểu Thỏ trừng mắt nhìn Trình Chi Ngôn đang đứng trước mặt, trầm mặc chốc lát, sau đó hướng về anh nở một nụ cười nói:"Anh đút cho em!"
"........."
Trình Chi Ngôn nhìn nụ cười của cô, không nói gì, đi thẳng vào phòng bếp, sau đó đem một chiếc thìa mang ra, sau đó múc từng thìa trà đưa tới bên miệng Tiểu Thỏ nói:" Đây, nhanh há miệng, a------"
"......."
Tiểu Thỏ một mặt không biết nói gì, ngồi nhìn Trình Chi Ngôn, sau đó lại bắt đầu làm nũng nói:" Không muốn...... Lẽ nào anh không thể học theo
phim truyền hình, dùng miệng đút trà cho em hay sao?"
"Không được." Trình Chi Ngôn trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của cô, " Nếu anh dùng miệng đút cho em. em sẽ thuận thế mà hôn anh, sau đó lại tiếp tục sờ loạn trên người anh, Bạch Tiểu Thỏ, em cho rằng một người sẽ ngã hai lần cũng một chỗ hay sao?"
"Ngã hai lần có ý gì?" Tiểu Thỏ trong mắt đều là dấu chấm hỏi, không hề hiểu ý tứ của anh.
"Chính là không đút cho em uống trà." Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ một lần nữa, trực tiếp đem cốc trà để trên bàn trong phòng khách, âm thanh nặng nề nói:" Không uống thì thôi, dù sao đến sáng ngày mai em cũng sẽ tỉnh rượu."
Anh vừa nói, một bên cúi đầu liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo trên tay chính mình, sau đó hướng về cô thúc giục:" Thời gian không còn sớm, mau đi rửa ráy rồi đi ngủ!!"
"không muốn!" Tiểu Thỏ tiếp tục nhìn Trình Chi Ngôn rồi nói:" Người ta cũng đã thi xong đại học, tại sao mỗi ngày còn bắt đi ngủ sớm! Em muốn xem phim suốt đêm!"
"........"
Trình Chi Ngôn nhìn cô 3 giây không nói gì, sau đó đứng dậy, hướng về phía trên lầu vừa đi vừa nói:" vậy em ở chỗ này xem phim đi, anh đi tắm rửa."
"Đừng!" Tiểu Thỏ lập tức ôm chầm lấy cánh tay của Trình Chi Ngôn, lại hướng về anh nở nụ cười, nói:" ANh, em muốn đi tắm với anh!"
"Không được!" Trình Chi Ngôn dùng sức trừng cô một cái, đưa tay gỡ cánh tay trên người mình của cô, vẻ mặt nghiêm túc nói:" Lát nữa, em từ ban công phòng anh trèo về phòng em mà ngủ đi!"