Beta: Thanh Mai
"Giáo viên của em có nói ngày Quốc tế Phụ nữ là làm không?" Trình Chi Ngôn thấy Tiểu Thỏ chờ mong nhìn chằm chằm mâm bánh bao đậu kia, vẻ mặt thèm thuồng, đành phải thuận miệng hỏi cô một câu.
"Ách.... Giáo viên nói, ngày Quốc tế Phụ Nữ chính là ngày lễ của phụ nữ, bi vì bình thường mẹ, bà nội, bà ngoại tương đối vất vả, cho nên ngày này, bọn họ đều có thể nghỉ ngơi thật tốt." Tiểu Thỏ nhớ lại kỹ lưỡng một chút sau đó cực kỳ nghiêm túc trả lời câu hỏi của Trình Chi Ngôn.
"Giáo viên chưa nói ngày Quốc tế Phụ Nữ chỉ có phụ nữ trưng thành mới có thể tính sao?"
"Phụ nữ trưng thành là cái gì?"
"Chính là người lớn."
"Ách... Không có a...." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt mấy cái, nhìn Trình Chi Ngôn kỳ quái nói: "Không phải chỉ cần là con gái là có thể sao, nhất định phải là người lớn sao, em không thể sao?"
"Đương nhiên em không thể có ngày lễ này rồi." Trình Chi Ngôn đầu đầy vạch đen nhìn cô nói: "Em năm nay mới năm tuổi a! Còn đang lớp chồi! Em làm sao được xem là con gái!"
"...."
Tiểu Thỏ m to ánh mắt ngập nước nhìn Trình Chi Ngôn, "Năm tuổi lại không thể có ngày Quốc tế Phụ Nữ hả?"
"Em ngay cả em bé cũng chưa sinh!"
"Vậy phải như thế nào mới có thể sinh em bé?" Tiểu Thỏ vừa nghe những lời này, nhất thời tinh thần tỉnh táo, cô không có quên Trình Chi Ngôn còn chưa trả lời chuyện này cho cô.
"Sau khi kết hôn mới có thể sinh em bé." Trình Chi Ngôn không nói gì trả lời.
"A....." Tiểu Thỏ gật đầu suy nghĩ một chút lại hỏi: " Vậy hiện tại chúng ta không phải đã kết hôn sao, chúng ta có thể sinh em bé chưa?"
Trình Chi Ngôn cảm thấy mình dường như muốn điên, "Đương nhiên không thể, em vốn là đứa con nít! Chức năng sinh con của em cũng không có, em sinh em bé ra như thế nào?"
"Chức năng sinh con là cái gì?" Trong ánh mắt Tiểu Thỏ tràn ngập dấu chấm hỏi.
"Coi như a chưa nói cái gì." Trình Chi Ngôn tiện
tay cầm lấy bánh bao trên mặt bàn đã không còn nóng như vừa rồi, trực tiếp nhét vào miệng Tiểu Thỏ nói: " Ăn bánh bao đi, bánh bao đã nguội rồi."
"Nhưng mà..... Ưm.... Ưm...." Miệng Tiểu Thỏ nhét cái bánh bao đậu, muốn tiếp tục nói chuyện cũng nói không nên lời.
"Không có chuyện gì anh đi lên lầu, anh còn có bài tập phải làm."
Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc cô một cái, đứng dậy, cũng không quay đầu lại đi lên lầu.
"Ưm.... Ưm....." Tiểu Thỏ chớp mắt mấy cái, nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn xoay người lên lầu, anh nước banh anh đừng đi! Em còn vấn đề muốn hỏi!
Buổi tối, lúc mẹ Trình Chi Ngôn và mẹ Tiểu Thỏ tan ca tr về, mỗi người đều nhận được quà tặng ngày quốc tế phụ nữ 8-3 từ Tiểu Thỏ.
Nói là Tiểu Thỏ tặng quà, thực ra cô chỉ đưa toàn bộ những thứ tiểu nam sinh cho mình mượn hoa hiến Phật tặng lại cho hai mẹ.
Đương nhiên, việc này là chủ ý của Trình Chi Ngôn. Muốn đọc nhanh full nhất truy cập: thíchđọctruyện.com
Không xử lý những quà tặng, đồ vật lung tung khiến người ta phiền lòng này, chẳng lẽ còn phải giữ lại đến năm sau sao?
Nhưng mà mẹ Tiểu Thỏ và mẹ Trình Chi Ngôn cũng không biết nguồn gốc những quà tặng này, chỉ cho là Tiểu Thỏ đặc biệt chuẩn bị vì hai người các bà, nhất thời m cờ trong bụng.
Mẹ Tiểu Thỏ nhéo khuôn mặt tròn căng của Tiểu Thỏ hôn mạnh mấy cái, cao hứng nói: "Tiểu Thỏ nhà ta trưng thành, hiểu chuyện, biết thông cảm vất vả cho mẹ rồi!"
Tiểu Thỏ bị bà hôn, khuôn mặt đã thay đổi hình dạng, lại nhịn không được hỏi: "Mẹ, con trưng thành rồi sao?"