Editor Quỳnh Nguyễn
Hai ngày sau, đi tới Tam Á bằng máy bay, Trình Chi Ngôn cùng Tiểu THỏ, Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư phân ngồi trước ngồi sau, trên đường đi cười cười nói nói rất vui vẻ, rất nhanh đã đến chỗ du lịch.
Tam Á là thuộc đảo Vu Hải Nam vùng cực nam Trung Quốc, là thành thị du lịch biển lớn nhất vùng này, quang cảnh vô cùng đẹp.
Vừa đến sân bay quốc tế Phượng Hoàng, một luồng khí nóng úp thẳng vào mặt.
TIểu THỏ cùng Trình Thi Đồng vội vã lấy trong túi kính đeo mắt cùng mũ che nắng, che chắn cho mình thật chắc chắn, gió không thổi vào được.
Trình Chi NGôn cùng Cố Ninh Thư liếc mắt nhìn nhau, nhịn cười không được.
"Đi thôi." Trình Chi Ngôn cầm tay Tiểu THỏ, ở cửa sân bay gọi một chiếc taxi, hướng về khách sạn mà bọn họ đã đặt trước.
Khi đang đợi Trình Chi Ngôn cùng Cố Ninh Thư làm thủ tục thuê phòng, Trình Thi Đồng cùng Tiểu Thỏ cùng ngồi ở ghế chờ, nhìn bốn phía được trang trí đầy hoa tươi, hít thở thật sâu để cảm nhận vị mặn của không khí biển.
"Tiểu Thỏ." Trình THi Đồng liếc mắt nhìn Cố Ninh Thư, không nhịn được hô một tiếng gọi cô.
"Hả?" Tiểu Thỏ xoay đầu lại, nhìn cô đầy nghi hoặc.
"Chuyện này..... Tớ...... Tớ nói với gia đình là đi theo cậu cùng chú của tớ, nếu như cha mẹ tớ có gọi điện cho cậu, cậu phải nói tớ và cậu ở chung một phòng, biết chưa?" Trình Thi Đồng hướng về TIểu Thỏ chăm chú dặn dò.
"Nha..... ĐƯợc......." Tiểu Thỏ gật gù, sau đó vừa liếc nhìn Trình Chi Ngôn, đưa tay gãi gãi đầu chính mình nói:" Vậy cậu có muốn nói một chút cho chú của cậu không? Vạn nhất cha mẹ cậu gọi điện cho anh ấy?"
"Sẽ không đâu." Trình Thi Đồng lắc lắc đầu nói:"Cha mẹ tớ với chú cùng ngang hàng, bọn họ sẽ thấy không tiện nên sẽ không gọi điện cho chú của tớ."
"Được rồi."
"Cậu cùng chú của tớ......" Trình Thi Đồng chần chờ một chút, con mắt êm dịu nhìn..... Từ
trên xuống dưới.....Tiểu Thỏ, một lát, vẻ mặt cười cười bỡn cợt nói:"Gần đây, sinh hoạt của hai người có gì đặc biệt hay không?"
"......" Tiểu Thỏ nhất thời bị câu nói này làm cho đỏ mặt, "nói linh tinh gì vậy?"
"Tớ nào có nói linh tinh, cậu nhìn cậu một chút, vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười, động tác nhấc tay nhấc chân cũng ra dáng của cô gái rồi......" Trình Thi Đồng hướng về Tiểu Thỏ nói:" NHất định là trải qua chuyện gì đó rất thoải mái nha."
"Thoải mái em gái cậu, cậu không thấy một vòng quầng đen xung quanh con mắt của tớ hay sao?" Tiểu Thỏ tức giận trừng mắt nhìn Trình Thi Đồng, chỉ chỉ hai con mắt gấu trúc của mình nói:" Cậu có hiểu cảm giác bị đòi hỏi vô độ hay không? Cậu có hiểu cái gì gọi là Quân Vương không lâm triều không? Từ khi xảy ra chuyện này, không có ngày nào tớ có thể dậy sớm."
"Khà khà......" Trình Thi Đồng hướng về cô cười cợt, âm thanh bỡn cợt nói:"Cậu đang là khoe khoang với tớ hay sao?"
"Khoe khoang em gái cậu!!!" Tiểu Thỏ tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, trong đầu đột nhiên sáng lên một cái, học theo dáng vẻ của Trình Thi ĐỒng, dảng vẻ bát quái hề hề cười hỏi:"Vậy còn cậu, chuyện sinh hoạt của cậu cùng Cố Ninh Thư, có hạnh phúc mỹ mãn hay không?"
"........"
Vẻ mặt của Trình Thi Đồng lập tức liền cứng lại rồi.
Một lát, Tiểu Thỏ nghe được tiếng cô thở dài một hơi nói:"Tớ cùng Cố Ninh Thư..... vẫn không có chuyện gì xảy ra đây......."
"Không phải chứ!?" Tiểu Thỏ nhìn cô với vẻ mặt đầy kinh ngạc.