Editor: Quỳnh Nguyễn
Một giây sau, Trình Thi Đồng xoay người mà lên, cưỡi ở trên lưng Cố Ninh Thư, vẻ mặt đắc ý nhìn anh nói: "Tiểu Cố, đừng lộn xộn a."
"..." Đôi mắt Cố Ninh Thư thẳng tắp nhìn người ngồi ở trên thân mình, sau một lúc lâu, bất đắc dĩ nói: "Em muốn làm gì??"
"Ưm... Đại khái là..." Trình Thi Đồng vừa rồi chỉ nghĩ đến như thế nào đem Cố Ninh Thư áp đảo, lúc này mới phát hiện, áp đảo xong để làm gì?? Nếu không liền..."Hôn anh đi..."
Cô vừa nói vừa cúi đầu, cánh môi phấn nộn lập tức hôn lên đôi môi của anh, đôi mắt hướng tới anh đắc ý chớp chớp.
Cố Ninh Thư chỉ cảm thấy cánh môi cô mềm mại nhẹ nhàng mà dán tại trên cánh môi chính mình, từ hơi thở là mùi thơm ngát quen thuộc trên người cô, sợi tóc cô mềm mại hơi hơi buông xuống, xẹt qua cổ của anh, cảm giác cực kỳ trơn...
Mà tay nhỏ trắng noãn cùng anh mười ngón đan xen, đè anh lại.
Tư thế như vậy nhìn...
Giống như chỗ khác đều bị đè a...
Cố Ninh Thư hơi run sợ một phen, lúc còn đang ngẩn người, lưỡi xinh xắn Trình Thi Đồng đã lập tức thăm dò vào trong miệng anh, nghịch ngợm nơi nơi trêu chọc.
Hai người bọn họ trong lúc đó, hôn môi đã không phải lần đầu tiên rồi.
Nhưng mà hôn môi ở trên giường... Vẫn lại là lần đầu gặp...
Địa điểm như vậy, không gian như vậy, thật sự là quá mức ái muội...
Đôi mắt Cố Ninh Thư nháy mắt tối sầm, tay bị mười ngón Trình Thi Đồng chế trụ ngược lại ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, xoay người một cái, liền đã phá vỡ trên dưới.
Trình Thi Đồng mở to hai mắt nhìn, trơ mắt nhìn trần nhà xoay tròn, chính mình vậy mà bị đè, nhất thời sinh lòng bất mãn, nghĩ phải như thế nào mới có thể đoạt lại trận địa.
Nhưng mà, từ ưu thế đi lên, nam sinh tuyệt đối là vượt lên nữ sinh.
Bởi vậy, dù cho Trình Thi Đồng vùng vẫy như thế nào, Cố Ninh Thư đều đã không nhúc nhích tí nào
áp ở phía trên.
"Anh xuống!!" Trình Thi Đồng hỏng mất, rốt cục thở dốc hướng Cố Ninh Thư gắt giọng.
"Không được." Cố Ninh Thư lắc đầu, đôi mắt xinh đẹp thẳng tắp nhìn Trình Thi Đồng bộ dáng vẻ mặt đỏ ửng, thanh âm chậm rãi nói: "Cho em ngốc ở mặt trên, em sẽ xằng bậy."
"..."
Trình Thi Đồng tức giận đến một khuôn mặt nhỏ nhắn thành bánh bao, "Cái gì xằng bậy nha, em sẽ không a, anh còn sợ em ăn anh sao??"
Cố Ninh Thư cười cười, nhưng là không trả lời lời của cô.
Ngay tại lúc Trình Thi Đồng chuẩn bị tiếp tục chút gì, cửa phòng đột nhiên truyền đến một trận tiếng đập cửa. Ngay sau đó thanh âm Tiểu Thỏ thanh thúy vang lên ở bên ngoài trong hành lang nói: "Đồng Đồng, đi a, chúng ta đi bờ biển bơi lội đi, anh nước chanh nói nhà này có khách sạn tư nhân bãi biển!!"
"..." Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư đè nặng chính mình cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố Ninh Thư rất nhanh đứng dậy rồi.
"Đến đây, đến đây." Trình Thi Đồng vội vàng từ trên giường xoay người tiếp xuống, sửa sang tóc dài chính mình một phen, sau đó vội vội vàng vàng chạy tới mở cửa cho Tiểu Thỏ.
Cửa mở, Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn một trước một sau đứng ở bên ngoài.
Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt nhìn Trình Thi Đồng nói: "Như thế nào lâu như vậy liền đến mở cửa nha, có phải hai người cậu và Cố Ninh Thư trốn ở trong phòng làm cái chuyện xấu gì hay không a??"
" Đừng nói lung tung." Trình Thi Đồng có chút chột dạ nhìn cô một cái, làm cho hai người bọn họ tiến vào, sau đó xoay người nói: "Chờ tớ một chút a, tớ lấy áo tắm một chút."