Editor: Quỳnh Nguyễn
"Em... Ngày hôm qua... Lại làm gì anh rồi hả??" Hai tay Tiểu Thỏ cầm lấy chăn, vẻ mặt khiêm tốn nhìn Trình Chi Ngôn.
"..."
Trình Chi Ngôn trầm mặc không nói lời nào, đôi mắt trong suốt liền yên lặng nhìn cô như vậy.
Nói cái gì... Anh có thể nói cái gì??
Chẳng lẽ muốn nói ngày hôm qua sau khi uống rượu em nói em cùng Trình Thi Đồng mới là yêu thật??
"..."
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy ánh mắt của anh có chút bức người, không khí xung quanh tựa hồ cũng lập tức hạ thấp vài độ.
Cô thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn, chần chờ một phen, nhỏ giọng nói: "Em lại... Phi lễ anh rồi hả??"
"Không có."
Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, ngược lại anh thà rằng em phi lễ anh.
"Kia...Em nói bậy rồi hả??" Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, nếu không có phi lễ Trình Chi Ngôn, kia phỏng chừng chính là nói gì đó để cho anh mất hứng.
"Hừ."
Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một phen, lần này trái lại không phủ nhận rồi.
Đôi mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, nháy mắt liền đem cánh tay mảnh khảnh chính mình đặt lên cánh tay thon dài hữu lực của anh, làm nũng nói: "Ai nha, anh nước chanh anh đừng nóng giận, ngày hôm qua người ta vốn không định uống rượu, là anh nói em có thể nói a."
Thanh âm của cô dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Hơn nữa, tửu lượng người ta kém, rượu phẩm kém, anh cũng không phải lần đầu tiên biết, làm gì mất hứng như vậy..."
"..."
Trình Chi Ngôn híp đôi mắt nhìn cô, không nói lời nào.
Tiểu Thỏ bị anh nhìn chằm chằm thời gian dài chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên tiếp tục nói cái gì đó mới tốt rồi.
Trong phòng nhất thời một mảnh an tĩnh.
Ngay tại lúc cô cho rằng Trình Chi Ngôn sẽ không mở miệng, thanh âm trầm thấp mà dồi dào từ tính đột nhiên vang lên bên tai cô nói: "Ngày hôm qua em nói, em càng thích ở phía trên."
"A??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, đôi mắt thẳng tắp nhìn anh.
Cô nói... Cô thích ở trên??
Ở trên làm gì?
Ngay tại lúc
Tiểu Thỏ vẻ mặt nghi hoặc Trình Chi Ngôn đã đem vòng eo mảnh khảnh cô trực tiếp kéo đi tới đây, nháy mắt liền đem cả người cô đặt ở trên lưng chính mình.
Cẳng chân thon dài trắng nõn Tiểu Thỏ giạng chân ở trên người Trình Chi Ngôn, một đôi mắt chớp chớp nhìn anh, nhất thời hiểu được lời vừa mới nói của anh ở mặt trên là có ý tứ gì rồi.
Trình Chi Ngôn mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của cô nháy mắt nổi lên nhợt nhạt đỏ ửng, khóe miệng chậm rãi gợi lên mỉm cười nói: "Là thật sự sao??"
"Cái gì??" Tiểu Thỏ lập tức không có phản ứng kịp.
"Em thật sự thích ở mặt trên??" Trong ánh mắt Trình Chi Ngôn tràn đầy đều là bỡn cợt.
"Sao... Làm sao có thể!!" Tiểu Thỏ trong lòng hoảng hốt, theo bản năng đã nghĩ từ trên người anh xuống.
"A...... Cho nên em không thích ở trên?" Trình Chi Ngôn trái lại cũng không ngăn cô, tùy ý cô từ trên thân mình xuống, chỉ là biểu tình nhàn nhạt tiếp tục hỏi một câu.
"Uh`m! Không thích!!" Tiểu Thỏ khẩn trương gật đầu như giã tỏi.
"Kia ý tứ của em chính là em càng thích ở phía dưới??" Trình Chi Ngôn mỉm cười, xoay người một cái đã đem Tiểu Thỏ đặt ở dưới thân mình.
"...!!!"
Tiểu Thỏ trợn to mắt nhìn anh, cô căn bản không có nói như vậy a, anh làm sao có thể tùy tiện suy đoán ra như vậy.
"Làm sao vậy??" Trình Chi Ngôn nhìn biểu tình Tiểu Thỏ, cười hỏi: "Ở phía dưới cũng không thích??"