Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra, tuần lễ này cô còn không có nhìn thấy Trình Chi Ngôn a.
"A...... Dù sao cũng là giai đoạn gây dựng sự nghiệp, có vẻ vất vả..." Trình Thi Đồng hiểu rõ gật gật đầu.
"Cậu cùng Cố Ninh Thư..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, từ Hải Nam trở về, cô vẫn đều là cùng Cố Ninh Thư cùng nhau, làm hại cô đều không có thời gian hỏi tiến triển hai người bọn họ trong lúc đó, "Cậu đã bắt anh sao??"
Trình Thi Đồng nghe thế, vẻ mặt trên mặt dừng một phen, sau đó ngữ khí có chút không quá tự nhiên hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tớ... Về sau... Tới dì cả mẹ rồi..."
"Phốc..." Tiểu Thỏ một cái nhịn không được, bật cười.
Cô cùng Trình Thi Đồng quả nhiên là Huynh Đệ Song Hành a...
Loại chuyện thời khắc mấu chốt tới dì cả mẹ này cũng là không người nào rồi.
"Ai..." Trình Thi Đồng thở dài một hơi, tiếp tục nói: "Sau khi từ Hải Nam trở về, Cố Ninh Thư liền cùng cha mẹ anh đi du lịch, lão nương đều không có tìm ra cơ hội xuống tay."
"Thôi, thôi, còn nhiều thời gian." Tiểu Thỏ vỗ vỗ bờ vai cô, cười nói: "Sau này hai ngươi đi Bắc Kinh, người nào đều đã không xen vào các ngươi, cậu nghĩ muốn như thế nào xuống tay với anh đều được."
"Nói cũng đúng." Trình Thi Đồng thật sự suy nghĩ một phen, gật gật đầu.
Nghỉ hè hướng tới đại học rất nhanh đi qua.
Mùng 1 tháng 9 là ngày báo danh đại học.
Một buổi sáng tinh mơ Tiểu Thỏ liền rời giường rồi.
Anh nước chanh nhà cô hôm nay muốn đưa cô đi học, Tiểu Thỏ bẻ tay bắt đầu làm tính toán, cô đã mười ngày không có nhìn thấy anh rồi.
Tiểu Thỏ rửa mặt xong, mới vừa xuống lầu liền thấy Trình Chi Ngôn đã ngồi ở trong phòng ăn nhà cô ăn điểm tâm rồi.
Mẹ Tiểu Thỏ đeo tạp dề trên lưng, đang đứng ở trước bếp lò bận rộn, bác sĩ Từ cùng Từ
Cảnh Thần cũng phân biệt ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, vừa ăn cơm vừa nói nói.
Tiểu Thỏ hơi run sợ một phen, sau đó kỳ quái nói: "Cảnh Thần?? Sao em cũng đến đây??"
Từ Cảnh Thần đang ăn cái gì ngẩng đầu lên, cặp mắt hướng tới Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua, thuận miệng nói: "Nghe nói hôm nay chị muốn đi đại học báo danh a, em tới đưa tiễn chị."
"Đưa chị đi Nam Kinh sao??" Tiểu Thỏ vẻ mặt giật mình nhìn cậu, "Hôm nay không phải em cũng có báo danh khai giảng Sơ Tam sao??"
"..." Từ Cảnh Thần vẻ mặt không nói gì nhìn cô, kéo kéo miệng nói: "Em chỉ là đưa chị đến cửa nhà mà thôi, chị suy nghĩ nhiều."
"..."
Tiểu Thỏ không nói gì.
"Tiểu Thỏ, thức dậy??" Bác sĩ Từ nghe được hai người bọn họ đối thoại cười tít mắt ngẩng đầu, nhìn Tiểu Thỏ nói: "Lần đầu tiên rời khỏi nhà đi học, sẽ khẩn trương sao??"
"Không tồi a." Tiểu Thỏ cười hì hì hướng tới bác sĩ Từ nói một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh Trình Chi Ngôn ngồi xuống, kéo cánh tay của anh nói: "Dù sao anh nước chanh nghiên cứu sinh cũng phải đi đưa tin, hai người bọn con vừa lúc cùng nhau rồi."
Trong nháy mắt Tiểu Thỏ bắt đầu xuống lầu đó, ánh mắt Trình Chi Ngôn liền đã rơi vào trên người Tiểu Thỏ, giờ phút này khẽ cười cười đưa tay sờ sờ đầu của cô nói: "Em dù sao đi chỗ nào cũng không lo lắng, chỉ cần đi theo sau lưng anh là được."
"Ha ha, vốn là như thế." Tiểu Thỏ cười hì hì nhìn Trình Chi Ngôn, chỉ cảm thấy hơn một tuần lễ không gặp, anh giống như vừa gầy một chút.