Editor: Quỳnh Nguyễn
Ngay trước mặt Trình Chi Ngôn lại không thể phát tác, vì thế đành phải nén giận hướng tới Tiểu Thỏ cười nói: "Chị dâu thật sự là hài hước, em nhìn bộ dáng chị dâu cũng như là không nỡ mọi người, không bằng chúng ta ngồi xuống lại tán gẫu một hồi đi, em cùng chị dâu vừa rồi nói chuyện đồ trang điểm còn có quần áo, chị dâu cảm thấy cực kỳ hứng thú a."
"Đừng, đừng nói như vậy!!" Tiểu Thỏ khẩn trương hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm cười hì hì nói: "Tôi hoàn toàn không biết gì cả với đồ trang điểm, tạm thời cũng không phải cảm thấy cực kỳ hứng thú, cô nếu là nguyện ý tâm sự cùng tôi Vua Hải Tặc a, Naruto Ninja gì gì đó tôi còn có thể tiếp vài câu, cô tán gẫu đồ trang điểm tuyệt đối là đàn gảy tai trâu a!!"
"..." Đinh Tiểu Nhiễm nhìn khuôn mặt tươi cười chướng mắt của Tiểu Thỏ, sau một lúc lâu, không nói ra một câu tới.
"Cô uống nhiều." Trình Chi Ngôn ôm cánh tay Tiểu Thỏ, nhìn thoáng qua Đinh Tiểu Nhiễm, thay Tiểu Thỏ giải thích một câu.
"Ha ha, không có việc gì...Tôi liền thích chị dâu nói chuyện ngay thẳng." Đinh Tiểu Nhiễm xấu hổ hướng tới Trình Chi Ngôn cười cười, yên lặng ngồi xuống, không nghĩ muốn khuyên Tiểu Thỏ lưu lại rồi.
"Ai, đúng rồi, nói đến đồ trang điểm." Tiểu Thỏ nhìn Đinh Tiểu Nhiễm tiếp tục, lúc này mới như là vẻ mặt nhớ tới cái việc trọng yếu, quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn cười hì hì nói: "Vừa rồi anh nói anh không thích em dùng son môi, ha ha.... Đừng cho là em không biết anh suy nghĩ cái gì!!"
Trình Chi Ngôn có chút dở khóc dở cười nhìn Tiểu Thỏ, cánh tay ôm c hơi hơi dùng lực mới có thể bảo đảm thân thể của cô sẽ không chảy xuống dưới, "Anh suy nghĩ cái gì??"
"Anh suy nghĩ..." Ánh mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, sau đó vẻ mặt đắc ý dương dương nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Anh khẳng định suy nghĩ vẫn là nụ hôn không son môi là tốt hơn, nếu như em tô son môi mà nói, chẳng phải là muốn anh một miệng son môi rồi hả?"
"..."
Trên trán Trình Chi Ngôn nháy mắt chảy
xuống một giọt mồ hôi lớn, giờ phút này anh chỉ nghĩ đến như thế nào mới có thể nhanh chóng đem Tiểu Thỏ từ nơi này bắt đi.
"Nói đến hôn môi." Giờ phút này Tiểu Thỏ tư duy lô-gích quả thực ngồi máy bay bay ba nghìn mét, nghi ngờ là Ngân Hà Lạc Cửu Thiên, theo một cái từ có thể không ngừng mà hướng cái từ khác kéo dài, "Hôm nay chúng ta hình như không có hôn miệng nhỏ a?? Ha ha... Anh nước chanh, tới hôn một cái..."
Tiểu Thỏ vừa nói hai tay vừa giữ khuôn mặt tuấn tú Trình Chi Ngôn, không khỏi phân trần liền đem cánh môi hồng nhuận chính mình hướng tới bờ môi của anh dán lên.
"..."
"..."
"..."
Một đám đàn ông độc thân ở đây nhất thời cảm thấy được tranh này..... Không đành lòng nhìn thẳng....
Giờ phút này bọn họ rốt cục hiểu nguyên nhân vì sao vừa rồi Trình Chi Ngôn muốn dẫn Tiểu Thỏ đi rồi.
Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, cánh tay hơi chút liền dùng lực ôm cô vào trong lòng, sau đó vẻ mặt thật có lỗi nhìn những người khác đã trợn mắt há hốc mồm, thanh âm thản nhiên nói: "Các ngươi cũng thấy được, cái tình hình này, không đi không được."
" A Đúng vậy a, lại không đi mà nói liền muốn dục hỏa thiêu đốt thân thể rồi." Tiểu Thỏ ru rú ở trong lòng Trình Chi Ngôn, vừa cười vừa theo Trình Chi Ngôn nói: "Hỏa đều nhanh đốt đến trên thảm trải sàn."
"..." Trình Chi Ngôn nháy mắt không nói gì.
Mấy vị nam sinh kia dùng một loại ánh mắt "Chúng ta biết" nhìn Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ.
Me, đây quả thực chính là say rượu loạn cái gì a.... Không thể tưởng được chị dâu cởi mở như vậy....