Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ dùng lực nuốt nước miếng một phen, ánh mắt từ khuôn mặt trắng nõn tuấn tú Trình Chi Ngôn dọc theo cổ thon dài đi tới trong ngực rắn chắc rộng lớn.
Sau đó, lại từ eo gầy hẹp, cơ bụng rõ ràng, một đường dời xuống...
A...... Trời ạ...
Hai tay Tiểu Thỏ khẩn trương che khuất hai mắt của mình, một khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực hướng tới Trình Chi Ngôn hoảng hốt nói: "Em em em.... Cái gì em cũng không phát hiện."
"..." Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, trên gương mặt tuấn tú hiện ra một tia nhàn nhạt đỏ ửng, sau đó thanh âm thật thấp, không chút hoang mang nói: "Em muốn làm gì?"
"Kia, em...Em lấy máy sấy một phen!" Mặc dù Tiểu Thỏ nói là dùng hai tay che hai mắt của mình, nhưng tròng mắt vẫn lại là vụng trộm từ trong tay nhìn Trình Chi Ngôn.
"Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, thuận tay từ phía dưới bồn rửa tay cầm máy sấy tới, đưa cho Tiểu Thỏ đứng ở nói: "Cầm đi đi."
"Cảm ơn anh nước chanh!!" Tiểu Thỏ rất nhanh túm lấy máy sấy trong tay Trình Chi Ngôn liền hướng tới phòng ngủ chạy vội mà đi rồi.
Chờ cô ngồi trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, liều mạng bình ổn tâm tình kích động chính mình, Tiểu Thỏ rốt cục phát hiện một vấn đề.
Uh`m... Mới vừa mới nhìn cái gì kia anh nước chanh... Giống như cùng gì gì đó kia không giống nhau sao...
Mặc dù cô biết tại thời điểm gì gì đó kia, cái gì kia sẽ trở nên cái gì kia, nhưng là rốt cuộc cái gì kia là như thế nào trở nên gì gì đó kia, cô vẫn lại là rất tò mò a...
Tiểu Thỏ vừa dụng máy sấy thổi tóc ướt sũng chính mình, vừa đỏ bừng cả khuôn mặt suy nghĩ cái vấn đề thiếu nhi không nên này.
Vì thế, lúc Trình Chi Ngôn tắm sạch sẽ từ trong phòng vệ sinh đi tới liền nhìn thấy Tiểu Thỏ vẻ mặt thẹn thùng ngồi ở trên chiếc giường lớn kia của anh, vừa sấy tóc vừa ánh mắt mơ hồ nghĩ đến cái gì.
Hơn nữa cô nghĩ đến nghiêm túc, cả
chính mình vào đều không có phát hiện.
, nhịn không được có chút buồn cười nhíu lông mày đi đến trước mặt Tiểu Thỏ, đưa tay xoa bóp đôi má phấn nộn của cô, thanh âm ôn nhu nói: "Em suy nghĩ cái gì a, xem ra đều đã thất thần rồi."
"Em ở đây... Ách... Anh nước chanh anh tắm xong??" Tiểu Thỏ đang chuẩn bị theo bản năng trả lời chính mình nghĩ muốn gì gì đó, đột nhiên ngẩng đầu liền thấy bên hông Trình Chi Ngôn vây quanh khăn tắm, để trần nửa người trên đứng ở trước mặt mình.
Cơ bụng rắn chắc ngay tại ánh mắt cô cách một mét.
Tiểu Thỏ nhịn không được nuốt nước miếng một phen, theo bản năng hướng về sau xê dịch, sau đó thanh âm run run rẩy rẩy nói: "Gì kia....Anh anh anh....Anh làm gì??"
Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng cô vẻ mặt khẩn trương, chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, thuận thế ngồi xuống bên cạnh cô, tiếp nhận máy sấy tóc trong tay cô, vừa giúp cô sấy tóc vừa thấp giọng nói: "Không liên quan, anh tắm rửa xong dù sao cũng phải xuất hiện đi, cũng không có thể vẫn ngốc trong phòng vệ sinh a."
"A......" Tiểu Thỏ có chút bối rối lên tiếng, khẩn trương đem những cái tư tưởng không khỏe mạnh trong đầu chính mình này toàn bộ thu lại, nhìn xung quanh một phen, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn oán giận nói: "Vì sao trong phòng đều không có ti vi a, bình thường sau khi trở về anh cũng không xem tivi sao??"
"Trước tại Nam Kinh bên này vội vàng chuyện công ty, trở về đều đã đã khuya, tắm rửa xong liền trực tiếp ngủ." Trình Chi Ngôn cười cười, đầu ngón tay xẹt qua lọn tóc của cô, thuận miệng trả lời.