Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ vội vàng tìm đến số điện thoại Trình Chi Ngôn gọi.
Điện thoại vang hai tiếng, bên kia rốt cục vang lên thanh âm Trình Chi Ngôn ôn nhu trầm thấp: "Uy, Tiểu Thỏ??"
"Anh nước chanh, em để điện thoại di động ở trong ký túc xá, không có thấy tin nhắn của anh." Tiểu Thỏ khẩn trương hướng về phía Trình Chi Ngôn giải thích nói.
"Uh`m, vừa rồi anh gọi điện thoại không ai tiếp, anh cũng đã đoán được." Trình Chi Ngôn mỉm cười, hướng tới Tiểu Thỏ nhẹ giọng hỏi: "Ăn xong cơm trưa sao??"
" Ăn xong, em vừa mới cùng người trong ký túc xá cùng nhau ăn ở căn tin, anh a??"
"Uh`m...Anh đang chuẩn bị đi ăn." Thanh âm Trình Chi Ngôn hơi hơi dừng một phen, sau đó hướng tới cô cười cười nói.
"Em đi cùng anh." Tiểu Thỏ nghe được anh còn không có ăn cơm liền nhớ lại muốn cùng anh đi ăn.
"Không cần, ta đã đế "Không cần, anh đã đến căn tin rồi." Thanh âm Trình Chi Ngôn ôn nhu hướng tới cô nói: "Buổi sáng hôm nay các em hẳn là dậy sớm đi, em mau ngoan ngoãn ngủ trưa một hồi đi, buổi chiều anh không có lớp, ăn xong cơm trưa liền đi công ty rồi."
"Ách..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, còn không có tiếp tục nói chuyện, liền nghe được Trình Chi Ngôn bên kia nói: "Được rồi, không nói nữa, anh muốn đi lấy bàn ăn, em mau nghỉ ngơi."
"Uh`m, được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nói tạm biệt với Trình Chi Ngôn xong liền cúp điện thoại.
Sau đó cô ngẩng đầu vậy mà phát hiện người ký túc xá chính mình đã toàn bộ nằm ở trên giường xong, bắt đầu nằm ngay đơ rồi.
"Không phải đâu, tốc độ các cậu đi ngủ cũng quá kinh người đi??" Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn các cô, nhịn không được lắc đầu nói.
" Được rồi mau đi lên nghỉ ngơi đi, ở trên thao trường đứng một buổi sáng, lão thắt lưng tỷ tỷ đều nhanh muốn bẻ gẫy, tưởng tượng đến huấn luyện quân sự còn có 29 ngày rưỡi mới kết thúc, tớ liền cảm thấy như ăn Hoàng Liên ( vị thuốc Đông y).... Trong lòng đắng cực kỳ." Trang Manh Manh nằm ở trên giường, nhắm mắt lại hướng tới Tiểu Thỏ
bất đắc dĩ nói.
"Phốc." Tiểu Thỏ nhịn không được nở nụ cười một tiếng, lấy di động cũng bò lên giường, sau đó nằm xong nói: "Ngủ đi, ngủ đi, dưỡng tinh thần tốt mới có thể đối kháng huấn luyện quân sự buổi chiều."
...
Thời gian nghỉ ngơi giữa trưa vô cùng ngắn ngủi, đến 1 giờ rưỡi buổi chiều tiếng còi tập hợp lại vang lên.
"Ta đi... Tỷ tỷ mới nằm xuống vài giây a..." Trang Manh Manh vẻ mặt thống khổ từ trên giường bò lên, sau đó kì kèo mè nheo vừa xuống giường vừa lầu bầu nói: "Xem ra buổi tối hôm nay không sớm ngủ chút là không được.."
Tiểu Thỏ cũng híp mắt, mơ mơ màng màng từ trên giường bò lên, cô rõ ràng cảm giác chính mình mới vừa ngủ a, cái gì một lát sau liền muốn huấn luyện quân sự a.
Hai giờ buổi chiều.
Rõ ràng đã là tháng chín, thời tiết Giang Tô vẫn lại là không có gì khác nhau quá lớn cùng mùa hè.
Nhiệt độ ánh mặt trời ở trong không trung nướng đất đai, liền ngay cả lá cây ngô đồng hai bên trường học đều đã dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống ủ rũ.
Sĩ quan huấn luyện mặc quân trang, dáng người cao ngất đứng ở phía trước đội ngũ huấn luyện quân sự, bắt đầu nội dung huấn luyện quân sự thứ nhất: đứng quân tư.
Quân tư này vừa đứng chính là nửa giờ.
Dưới ánh mặt trời chói chang, Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mồ hôi trên trán càng không ngừng tỏa ra ngoài, mồ hôi dọc theo trán chảy qua lông mày lại từ hốc mắt tiếp tục đi xuống.
Tiểu Thỏ nhịn không được chớp chớp mắt, mồ hôi hơi chút có một chút chảy vào trong mắt, chỉ cảm thấy ánh mắt có một loại cảm giác đau đớn rất nhỏ.
Huấn luyện viên vẫn càng không ngừng tuần tra hai bên đội ngũ như cũ.