Editor: May
Sau khi hai người bọn họ tùy tiện gọi một chút đồ ăn, Cố Trừng Tịch nhịn không được cười cười nói: "Tôi nói sao bạn của cô mỗi lần trông thấy tôi đều gọi tôi là tiểu hòa thượng, hóa ra là bởi vì cô, tôi đây cũng không nhỏ đi, bất kể thế nào còn lớn hơn cô bốn tuổi đấy."
"Hắc hắc." Trình Thi Đồng hé miệng cười một tiếng, nhìn nam sinh ngồi ở bên cạnh mình nãy giờ không nói gì, kỳ quái nói: "Đây là bạn của anh??"
"Bạn học cao trung." Cố Trừng Tịch cười, giới thiệu với Trình Thi Đồng: "Cậu ấy tên Chu Thông Hàng, cũng học đại học ở Nam Kinh, chỉ là sau khi tốt nghiệp trở về thành phố Z rồi."
"Chào hai người." Vị nam sinh gọi là Chu Thông Hàng kia, nhìn bộ dáng hết sức bình thường.
Thật ra cũng không thể nói là bình thường, nếu bình thường đặt ở trong đám người mà nói, vóc dáng 1m8, cộng thêm một khuôn mặt nhã nhặn, cũng có thể mê không ít cô gái, nhưng giờ phút này anh ta ngồi ở đối diện Cố Trừng Tịch, có Cố Trừng Tịch một khuôn mặt yêu nghiệt thanh tú đặt ở nơi đó làm so sánh,
anh ta bỗng chốc liền ảm đạm thất sắc.
"Tôi là Trình Thi Đồng."
"Tôi là Bạch Tiểu Thỏ."
Trình Thi Đồng và Tiểu Thỏ hai người đều giới thiệu đơn giản chính mình một chút, bốn người cứ như vậy cùng nhau bắt đầu ăn cơm trưa trên cùng một bàn.
Lúc ăn cơm, Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, vẫn là nói với Cố Trừng Tịch: "Cái kia..."
"Cô gọi tôi là Trừng Tịch là được rồi." Cố Trừng Tịch nhìn Tiểu Thỏ đang do dự, liền cười cười nói với cô.
"Khụ khụ, Trừng Tịch." Sau khi Tiểu Thỏ có chút thẹn thùng hô một tiếng, sau đó nhìn anh nói: "Bây giờ anh còn đang làm việc ở Nam Kinh sao??"
"Ừ, ở đó." Cố Trừng Tịch cười cười nói: "Tùy tiện tìm một công ty, giúp người khác làm một chút hạng mục."
"Vậy... anh có nguyện ý đến công ty bạn trai tôi không??" Tiểu Thỏ chần chờ một chút, vẫn là mày dạn mặt dày hỏi Cố Trừng Tịch: "Công ty anh ấy... Gần đây hơi thiếu người..."
"Bạn trai cô??" Cố Trừng Tịch giống như cười như không nhìn cô.