Editor: May
Tiểu Thỏ rầu rĩ ngồi ở trên ghế.
Thật sự là chán ghét... Dựa vào cái gì chỉ cho anh tức giận, không cho phép chính mình cáu kỉnh, dù sao nói cho cùng, chính là anh không tin tình cảm của mình đối với anh, nếu không nữa thì, chính là anh hẹp hòi, không thể thấy chính mình nói chuyện với nam sinh khác...
Nói đi nói lại...
Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm ngoài cửa xe, lúc đang nghĩ đến xuất thần, di động trên điện thoại đột nhiên chấn động một trận, có một tin nhắn tới đây:
Bạch tiểu thư, ảnh chụp của cô chúng tôi đã gửi đến trong hòm thư của cô, nhưng ablum vẫn còn ở đang trong quá trình chế tác, chu kỳ chế tác đại khái cần một tuần lễ, cô xem đến lúc đó cô đến lấy, hay là chúng tôi gửi qua cho cô??
Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm tin nhắn này trong chốc lát, nhịn không được lén cười lên.
Suy tư một chút, cô trả lời tin nhắn này nói:
Phiền toái các người gửi tới đây giúp tôi, địa chỉ là Giang Tô tỉnh Nam Kinh thành phố XXX...
Sau khi gửi tin nhắn này ư, Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn ngồi ở bên
cạnh mình, hừ, không phải là ablum ảnh sao!! Cô cũng có thể đi chụp nha!!
Trình Chi Ngôn đang lái xe phát giác được ánh mắt Tiểu Thỏ, vì vậy xoay đầu lại nhìn cô một cái, thuận miệng nói: "Sao lại cười thành như vậy, có chuyện gì cao hứng sao??"
"Không có." Tiểu Thỏ thu tươi cười nơi khóe môi lại, cất điện thoại di động lại, sau đó quay đầu nhìn ngoài cửa xe, hắc hắc hắc... Cô đã không thể chờ đợi được muốn biết, lúc Trình Chi Ngôn nhận được ablum ảnh kia, sẽ là vẻ mặt gì.
"Đúng." Tiểu Thỏ giống như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nói với Trình Chi Ngôn: "Lần trước em đã nói với anh, chuyện anh trai Cố Ninh Thư đi công ty các anh, anh đã suy nghĩ xong chưa??"
"Yêu cầu của bà xã đại nhân, anh nào dám không đáp ứng." Trình Chi Ngôn vừa lái xe, vừa cười nói: "Nếu anh cự tuyệt yêu cầu này của em, phỏng đoán hai tháng tới em liền sẽ không để ý anh đi??"