Editor: May
"Tìm tớ có chuyện gì sao??"
Sau khi trong loa trầm mặc mấy giây, đại khái là thấy Tiểu Thỏ liên tục không nói gì, cuối cùng Cận Mặc mở miệng hỏi cô.
"Khụ khụ, chính là cái đó, trước khi nghỉ, không phải chủ nhiệm lớp nói có một trận đấu diễn thuyết sao, không phải chúng ta sẽ đấu đầu tiên ư, thương lượng một chút chuyện báo danh trận đấu??" Lúc này Tiểu Thỏ mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng có chút thẹn thùng hỏi Cận Mặc.
"..." Trong điện thoại lại là trầm mặc mấy giây, Cận Mặc mới tiếp tục hỏi: "Cậu ở nơi nào??"
"Cái kia... Tớ đang trên đường đi tới ký túc xá của cậu." Tiểu Thỏ thuận miệng trả lời một câu.
"Vậy cậu chờ tớ một chút, tớ mặc quần áo liền ra ngoài tìm cậu." Sau khi Cận Mặc bỏ lại một câu nói như vậy, đến câu "Tạm biệt" cũng chưa nói, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Tiểu Thỏ nhìn di động của mình, không ngừng ngẩn người.
Anh ta... Vừa mới nói, anh ta mặc quần áo liền đi ra tìm cô??
Nói cách khác, vừa rồi anh ta là vừa mới tắm rửa xong, còn chưa có mặc quần áo liền nghe
điện thoại??
Tiểu Thỏ nhịn không được, thiếu chút nữa muốn phun máu mũi ra.
Bình tĩnh, bình tĩnh...
Tiểu Thỏ ở trong lòng càng không ngừng khuyên giải nói với chính mình, người như Cận Mặc... Hẳn là rất ít sẽ xuất hiện tình hình như thế này đi??
Cứ một đường nghĩ như vậy, lúc Tiểu Thỏ đến cửa ký túc xá của Cận Mặc, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ rực.
Cửa ký túc xá nam sinh, xa xa, có thể nhìn thấy đứng một người.
Đợi đến gần, Tiểu Thỏ mới phát hiện, hóa ra người kia chính là Cận Mặc.
Anh mặc một thân T-shirt màu đen, một cái quần dài vận động cùng màu, trên đầu còn ở bọt nước ẩm ướt.
Nhìn thấy Tiểu Thỏ tới đây, anh đi lên phía trước, cúi đầu nhìn cô một cái, thản nhiên nói: "Đến rồi?"