Editor: May
"Cậu thích lớp trưởng cậu cứ việc nói thẳng đi, sao cứ ba câu không rời hai câu chính là lớp trưởng, lớp trưởng." Trang Manh Manh nhịn không được liếc cô một cái.
"Cắt! Nói giống như cậu không thích lớp trưởng ấy!" Chu Đậu Đậu làm mặt quỷ với Trang Manh Manh.
"Được rồi, được rồi, đừng tranh, dù sao lớp trưởng cũng không phải là của hai cậu." Cuối cùng Dương Tuyết Cần nhịn không được mở miệng nói với hai người các cô: "Đồ còn chưa thu dọn tốt á, vội vàng về ký túc xá thay đồ đi!!"
"Được rồi! Đi thôi!!" Trang Manh Manh và Chu Đậu Đậu vội vàng kéo cánh tay Tiểu Thỏ lên, kéo cô liền chạy về phía ký túc xá.
Tiểu Thỏ có chút bất đắc dĩ nhìn bộ dạng hưng phấn của các cô ấy, nhịn không được lắc đầu.
Đến ký túc xá, tất cả mấy nữ sinh khác đều bận rộn thay quần áo, Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, vẫn là cầm lấy di động, đi đến trên ban công, gọi số của Trình Chi Ngôn.
Trong loa mới vừa vang lên một cái, liền là một giọng nữ máy móc không hề gợn sóng nói: "Thực xin lỗi, số điện thoại ngài gọi giờ đang tắt máy."
Tắt máy à??
Tiểu Thỏ cầm điện thoại di động
từ bên cạnh lỗ tai xuống, có chút kinh ngạc nhìn màn hình điện thoại di động của mình ngẩn người, anh nước chanh của cô hẳn là di động hết pin đi?? Mấy ngày hôm trước cũng phát sinh loại tình huống này, xem ra phải chờ tới buổi tối sau khi anh trở lại khách sạn sạc pin cho di động mới có thể gọi điện thoại.
Chao ôi... di động trái táo thật sự là...
Thời gian chờ liền không thể lâu thêm một chút sao...
Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, nắm di động của mình lại về trong phòng ngủ.
Ba người khác trong ký túc xá các cô đã thay xong quần áo, nên chải đầu thì chải đầu, nên trang điểm thì trang điểm.
Mắt thấy Tiểu Thỏ từ trên ban công vẻ mặt buồn bực trở về, Trang Manh Manh nhịn không được nói với Tiểu Thỏ: "Như thế nào, bạn trai cậu không có tiếp điện thoại của cậu à??"
"Ừ..." Tiểu Thỏ khẽ gật đầu một cái nói: "Đại khái là di động không có điện."