Không nói đến cảm xúc của trắc phi, dù sao hai vị thị ngồi phía dưới nghe xong, tay nắm chặt khăn, vẻ mặt hết sức khó coi.
Thật biết cách trả đũa!Quá không biết xấu hổ, hôm nay coi như các nàng biết rõ rồi.
Tấn Vương hồi phủ lúc chạng vạng, người biết đầu tiên là trắc phi, chỗ nào trong phủ cũng có tai mắt của nàng ta, liền sai hạ nhân thỉnh người đến đây, Tấn Vương vốn chuẩn bị đến thư phòng liền đi thẳng sang, hầu hết chuyện trong phủ đều giao cho nàng ta quản lý, khi trở về, thật sự phải sang một chuyến.
Đối với vị trắc phi này, trong lòng Cơ Trường Uyên thực sự không quá vừa lòng, trừ việc lão cha của nàng ta có qua lại gần với Thái Tử, còn một vấn đề khác, dáng vẻ của nàng trông không quá thông minh, trong phủ chỉ có mấy thị như vậy còn quản không xong, trước đây, chuyện của Mai Tố Tố suýt nữa bị làm lớn, nếu không phải cuối cùng hắn ra tay thu dọn, chỉ sợ Lâm Ấu Vi phải lộ mặt, hắn tốn công giấu hai người này trong phủ cũng không phải để tự hắt nước bẩn vào mình, nàng ta cho rằng có hai người Liễu Trịnh chịu trận rồi, hắn sẽ không trách tội nàng ta ư? Suy nghĩ dại dột hết thuốc chữa.
Nếu không phải vì phụ hoàng tứ hôn, dù thế nào hắn cũng sẽ không coi trọng nữ nhân như vậy, thậm chí chẳng bằng Mai Tố Tố, ít nhất Mai Tố Tố còn biết nhìn sắc mặt hắn.
Tuy nghĩ vậy nhưng Cơ Trường Uyên vẫn bước nhanh về phía hậu viện.
Khi hắn đến, trắc phi đang ngồi ngay ngắn trước bàn, trên bàn bày đầy đồ ăn, nữ nhân để kiểu tóc tinh xảo, phức tạp, người mặc váy áo vân mây, dày nặng điển hình mà tao nhã, là chế phẩm từ trong cung, nàng ta chú ý ăn mặc hơn nữ nhân khác trong phủ, dường như nàng ta rất thích y phục thế này, mỗi lần hắn tới đều thấy nàng ta