Khi trở về nhà, bọc đồ mà A Lan đưa cho tiểu thiếu gia liền được dùng tới.
Bên trong là bộ váy đỏ của vũ nương, trang sức màu vàng kêu leng keng được đeo trên cổ tay và mắt cá chân. Tấm lụa mỏng màu đỏ dán lên da thịt trắng bóc có thể thấy được vòng eo nhỏ gầy, rời mắt xuống bên dưới là bắp đùi nõn nà, chiếc lắc chân đang leng keng kêu vang.
Bọc đồ còn có một thứ giống cây kẹo hồ lô nhưng màu bạc, ở đuôi có gắn một chuỗi hạt, rung rung.
Tiểu thiếu gia cắn môi liếc mắt nhìn Ma thần, khóe mắt lẫn đuôi lông mày đều ửng hồng. Rõ ràng mặt đã nóng đến sắp bốc cháy nhưng tay vẫn run rẩy, cầm món đồ đó nhét vào phía sau.
Thịt mềm ấm áp bao lấy vật lạnh như băng. Tiểu thiếu gia hừ một tiếng, âm thanh mềm mại, đôi mắt phủ đầy sương mù mông lung ngập nước nhưng eo lại nhũn cả ra, lắc qua lắc lại, hai hạt châu tròn trắng như tuyết lại lọt thêm vào bên trong.
Hai mắt Ma thần đỏ rực, nghĩ thầm: Hoa nương kia tên là gì ấy nhỉ, A Lan đúng không. Phần ân tình này Ma thần hắn đây sẽ nhớ thật kỹ…Chắc chắn phải trả lại cho nàng.
“Ngươi mau…mau lại đây.” Tiểu thiếu gia không ngồi dậy được, vô cùng đáng thương quỳ gối bên mép giường. Dưới ánh trăng sáng, y mặc một thân lụa mỏng màu đỏ, làn da trơn láng mịn màng, so với Ma nữ quyến rũ nhất Ma giới cũng còn dụ người gấp bội.
Ma thần đi tới, ôm tiểu thiếu gia vào trong ngực đặt lên đùi mình. Vật màu bạc kia lập tức chui sâu hơn, tiểu thiếu gia hoàn toàn mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào lòng Ma thần thở dốc.
Bọn họ hôn nhau dưới ánh trăng, lắc chân vẫn luôn kêu leng keng, lụa mỏng đỏ tươi đáng giá ngàn vàng lại nhẹ nhàng vỡ thành rặng mây màu đỏ, rơi đầy đất.
Một lát sau, vật màu bạc dư thừa nọ cũng lăn lốc lốc xuống dưới, còn dính chút chất lỏng trong suốt ám muội và một ít cao bôi trơn tỏa ra hương hoa hồng. Hạt châu nhỏ nhắn lung lay mấy lần trên sàn, nhưng rất nhanh đã bị âm thanh cót két của ván giường lấn át. Truyện Lịch Sử
Nếu có người nào đi ngang qua vào giờ khắc này thì sẽ thấy cửa sổ đang được mở hé, bên trong phát ra tiếng khóc nỉ non không ngừng của thiếu niên ngây ngô non mềm, xen lẫn chút vui thích. Một âm thanh trầm thấp khác đang dỗ dành y, rồi lát sau đã nhịn không nổi mà bắt nạt y nhiều hơn.
—
Dưới ánh trăng đêm nay, tiểu thiếu gia mệt mỏi ngủ thiếp đi, Ma thần khẽ hôn lên khuôn mặt của bảo bối nhỏ.
Hôm sau tỉnh lại, tiểu thiếu gia liền phát hiện bên gối có đặt một tờ giấy, Ma thần nói hắn có việc phải đi một chuyến, rất nhanh sẽ trở về.
Tiểu thiếu gia híp mắt, thầm mắng tên khốn kiếp ăn