Đại hôn
Ma thần đại nhân kế vị đã được hai ngàn năm, Ma giới mưa thuận gió hòa, chỗ nào cũng đều rất tốt. Chỉ duy nhất một điểm không ổn đó là: Ma thần cứ nhất định không chịu thông suốt, mắt cũng chẳng thèm liếc đến những Ma nữ xinh đẹp đa tình khiến cho chư vị trưởng lão sầu lo vô cùng—— Đến khi nào mới có thể ôm tiểu Ma quân đây.
Các trưởng lão rất buồn nhưng lại không thể chỉ thẳng vào mũi Ma thần mà mắng, đành phải đến quấy rối tổng quản Ma giới, phiền đến mức đêm nào lão cũng mất ngủ, vừa sờ sờ thân cây vừa thở dài, cầm lụa trắng vắt lên cây mấy lần—— Đáng tiếc, thắt cổ đối với một con ma mà nói là việc quá khó khăn, căn bản không thể chết được.
Hôm nay đúng lúc Ma thần đại nhân tới nhân gian dạo một vòng, ôm về một đứa con nít loài người làm Ma hậu, lại còn là nam.
Chư vị trưởng lão bèn mở cuộc họp khẩn cấp.
Trưởng lão A: “Ta nghe nói Ma hậu mới có mười chín tuổi. Không phải, không phải là còn chưa dứt sữa sao??? Hành động này của Ma thần thật quá cầm thú! Ta không thể đồng ý được.”
Trưởng lão B: “Nói ngươi già rồi còn không chịu nhận. Quên rồi à? Nhân loại sinh trưởng không giống chúng ta, mười chín là đã thành niên, có thể kết hôn và sinh con.”
Trưởng lão C cũng coi như là người cao tuổi ở Ma tộc, tóc bạc trắng, tai thì nghễnh ngãng, chỉ nghe được hai chữ sinh con đã vỗ tay ầm ầm. “Tốt, sinh con rất tốt, ở chỗ gia gia có một tiểu ma thú, cho…cho bé con làm tọa kỵ.”
Trưởng lão A và trưởng lão B: “…………”
Các trưởng lão thảo luận cả đêm cũng không có kết quả, ngày hôm sau vẫn phải lục tục trống gậy nghênh đón Ma thần đại nhân và tân hậu.
Khi chưa nhìn thấy tân hậu, trưởng lão A và trưởng lão B lén lút kề tai nói nhỏ, bảo rằng tân hậu là một người phàm tay trói gà không chặt, thế mà chỉ mất mấy năm đã mê hoặc được Ma thần đại nhân, nhất định là một tiểu yêu tinh lẳng lơ.
Kết quả là khi thông đạo nối liền nhân gian và điện ma thần vừa mở ra, chỉ thấy Ma thần nắm tay một thiếu niên mới chỉ cao đến bả vai hắn, phấn nộn trắng trẻo, hai má còn có chút thịt, đôi môi hồng hào đầy đặn. Tuy rằng đang mặc giá y màu đỏ nhưng đứng bên cạnh Ma thần lại trông như thể một hài tử chưa lớn.
“Đúng là cầm thú mà…” Trưởng lão A và trưởng lão B nhìn Ma thần, nhất trí thầm nghĩ.
Ma thần không biết các trưởng lão suy nghĩ thứ gì trong đầu, hắn ôm lấy tiểu thê tử mềm nhũn của mình vào trong ngực, đối với những người đang nghênh đón hắn thì chỉ qua loa phất tay: “Nên làm gì thì làm đi, đừng cản đường ta.”
Sau đó lại thay đổi giọng điệu khác, ôn nhu nói với tiểu thiếu gia đang buồn ngủ trong lồng ngực mình: “Ngày mai mới là lễ đại hôn, ta đưa ngươi đi ngủ trước đã kẻo mệt.”
Tiểu thiếu gia nằm trong lòng hắn ngáp một cái rồi dụi dụi mắt. Y thật sự rất buồn ngủ, ba lão nhân gia ở bên kia còn cứ liên tục nhìn chằm chằm vào y, ngái ngủ nên theo lễ phép bèn kêu một tiếng: “Chào gia gia ạ.”
Âm thanh vừa mềm mại vừa ngoan ngoãn, nghe mà làm lòng người tan chảy.
Ma thần nghĩ thầm: Gọi linh tinh cái gì thế, loạn hết cả vai vế. Ngươi gọi gia gia ta kêu thúc thúc, giống chỗ nào vậy?
Thế nhưng hắn không dám nói, cũng chẳng dám nhắc tới bèn ôm tiểu thiếu gia trở về tẩm điện của mình.
Còn lại ba vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, nghĩ bụng tiểu Ma hậu như một bé con, cực kì đáng yêu.
“Nếu không xây cho bé con Ma hậu cung đi, tách hai người bọn họ ra. Bé con này dễ thương như thế, nhỡ đâu bị hỗn tiểu tử Ma thần kia bắt nạt thì phải làm sao bây giờ?” Trưởng lão A lên tiếng.
“Đúng vậy.” Trưởng lão B cũng tán thành “Nhỏ như vậy cũng không thể sinh con được, để cho tên nhãi Ma thần đó đàng hoàng một chút.”
—
Ngày đại hôn, vì là việc trọng đại ngàn năm khó gặp của Ma giới, trong Tam giới phàm là người có thân phận cỡ thần quân cơ hồ đều tham gia, người tu đạo ở nhân gian cũng tới không ít.
Ma thần hài lòng cầm lấy tay tiểu thiếu gia, mặc y phục đỏ thẫm của tân lang,