Edit : Michellevn
Cái chuyện coi mắt này đấy mà, coi nhiều rồi, thì Quách Trí cũng đã có kinh nghiệm.
Hẹn lúc ba giờ chiều, tránh được bữa cơm trưa một cách hoàn hảo.
Còn có thể cùng ăn cơm chiều được hay không, thì phải xem đối tượng coi mắt rốt cuộc là kiểu nào.
Thấy được thì " Ơ, đã giờ này rồi cơ à, cùng đi ăn tối nhé.", nếu thấy không ổn thì một ly cà phê cũng đủ để tống cổ rồi.
Có điều là hẹn ở McDonald,đối với thu nhập của đối phương mà nói thì vẫn có chút keo kiệt.
Tốt xấu gì nếu hẹn ở Starbucks, thật ra cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền, có thể cải thiện được chút ít.
Nhưng Quách Trí không hề gì.
Đối với coi mắt cô đã trở nên tê liệt rồi, hoàn toàn chỉ là vì đối phố với mẹ già nhà cô mà thôi.
Cô thực sự cho rằng cuộc sống hiện giờ của cô rất tốt.
Sinh hoạt hài hòa, công việc nghiêm túc, tiền kiếm được nhiều hơn, và sống cũng tốt hơn.
Thời điểm có nhu cầu là làm phát lăn giường với tiểu thịt tươi.....
Nhớ lại phóng túng đêm qua, cơ thể cường tráng mê người của cậu trai nhỏ, va chạm mạnh mẽ....!Quách Trí không kìm được, khóe miệng cong lên.
Cô giẫm một chân lên băng ghế dài, mở lọ kem dưỡng da ra, bôi theo vòng tròn trên bắp đùi mình.
Chợt nhớ ra Alex hình như vô cùng thích chân cô thì phải....
Sờ ngực xong rồi thì cứ sờ chân suốt ......!Sáng ra cũng là vừa sờ chân cô vừa cọ quẹt đánh thức cô dậy, thấy cô tỉnh rồi mới xoay người đè lên ....
Quách Trí dừng lại, tỉ mỉ đánh giá đôi chân mình.
Thon dài, thẳng tắp, quan trọng là cơ bắp săn chắc, vô cùng mượt mà.
Quách Trí hết sức hài lòng, cảm thấy nếu để cô bình chọn phần cơ thể nào của cô đẹp nhất, cô nhất định sẽ bầu cho chân mình.
Cô có chút tự hào, lại tiếp tục thoa kem dưỡng da lên người.
Nghĩ rằng sau này phải tăng cường rèn luyện thích hợp cho vùng cơ mông.
Cô không nghĩ tới ngực, cup to nhỏ là trời sinh rồi, nhưng phần mông rèn luyện thêm nữa vẫn có hi vọng đẹp hơn một chút.
Biết đâu chừng cũng có thể luyện được cong vểnh như Cố Thanh Hạ thì sao ....
Chiều chủ nhật, McDonald, Quách Trí đến đúng giờ hẹn.
So với việc chải chuốt tối thứ sáu, thì rõ ràng là thái độ của Quách Trí đối với coi mắt là không được nghiêm chỉnh cho lắm.
Cô tìm đại một chiếc áo thun, phối với quần jean và đi đôi giày vải.
Không trang điểm gì cả, cái gì mà váy dây ngắn, đôi môi đỏ rực, chỉ có thể là ngẫu hứng mà thôi, không có khả năng trở thành thường ngày của cô được.
Thực ra, xét về góc độ của một cuộc coi mắt, thì Quách Trí đang tiết lộ con người thật của mình cho đối phương biết, bản thân Quách Trí nghĩ rằng thái độ của mình đã hết sức là thành thật nghiêm chỉnh rồi.
Cô cảm thấy điều này chân thành hơn nhiều so với trang điểm.
Dĩ nhiên là gấu mẹ nhà cô chắc chắn không nghĩ như vậy.
Chỉ với mỗi cái chuyện cô không chịu mặc váy này mà cô cũng không nhớ đã bị gấu mẹ nhà mình nổi trận lôi đình bao nhiêu lần, còn bị gầm rống bao nhiêu lần nữa .
Đối phương đến sớm hơn vài phút, xem như là lịch sự.
Dáng vẻ nói chung là chỉnh tề, hơi giống với gã hình người tính chó lần trước, cũng coi được.
Trải qua gã lần trước đó, Quách Trí đã không muốn để gấu mẹ nhà cô tìm giai đẹp cho cô nữa.
Đến cả làm bạn giường cũng khiến người ta ghê tởm !
Người đàn ông vẫn hỏi cô coi cô có muốn ăn chút gì không.
Vào lúc này thì lấy đâu ra thèm ăn chứ, hơn nữa, trước mặt đối tượng xem mắt mà gặm burger, rau xà lách rơi ào ào cả bàn sao ? Ha ha .....
Quách Trí liền qua loa bảo mua một món đồ uống.
Người đàn ông mua cho cô một ly dương quang lạnh, rồi cười ha ha và nói :" Con gái bọn em cứ thích mấy loại đồ ngọt ngấy này." Còn lắc đầu, như mang theo yêu chiều mê đắm.
Quách Trí:"........."
Ai là con gái ?
Ai thích loại đồ ngọt ngấy này .
Bà mẹ nó !Quách Trí hối hận biết vậy kêu mịa nó ly Coca zero(*) cho rồi.
[IMG]
(*)Ra mắt vào năm 2005, loại đường mà Coca Zero sử dụng là Sucralose.
Chất này ngọt gấp khoảng 600 lần đường bình thường.
Tuy nhiên, cơ thể chúng ta chỉ hấp thụ 27% đường, còn lại sẽ được thải ra ngoài.
Chính vì thế mà bạn có thể an tâm giải tỏa cơn thèm ngọt mà không cần phải lo lắng về lượng đường mà mình hấp thụ nữa.
Người đàn ông vẫn nói luôn miệng, không để nhạt nhẽo.
Quách Trí cũng không muốn làm người ta mất mặt, đành hòa nhã đối đáp.
Hỏi về công việc, hỏi về gia đình đều là tình huống phải có trong các cuộc hẹn coi mắt.
Người đàn ông khai báo trước một lượt, vô cùng nhấn mạnh phần thu nhập của mình, thuộc hàng " Thu nhập hàng tháng trên một vạn (~ 35 triệu ).
Quách Trí cúi đầu khuấy ly kem, phối hợp khen ngợi một câu :" Ồ, tốt thật đấy ."
Lúc đối phương hỏi cô, cô chỉ nói :" Xấp xỉ anh ."
Trên thực tế cô đã nghe nói thu nhập của người này không cao bằng cô.
Nhớ lại trước đây coi mắt, người giới thiệu hẳn là cũng đã nói cho đối phương biết về tình hình của cô.
Chỉ là những gì người giới thiệu biết về cô cũng chỉ là từ mẹ già nhà cô mà thôi, mà mẹ già nhà cô nắm rõ, có lẽ là mức lương bình quân của cô từ hai năm trước .
Cùng với chức vụ ngày một lên cao, và vốn tích lũy các hạng mục trong tay, thu nhập hiện giờ của cô đã không còn như trước nữa.
Chỉ là, cô không muốn nói cho mẹ già biết, nói rồi, liền trở thành lá bài mặc cả của mẹ già nhà cô trong thị trường coi mắt.
Cảm giác bình luận cân đo đong đếm đó còn kinh khủng hơn.
Người đàn ông này không chỉ nói nhiều mà còn lanh lợi.
Hơn nữa tạo cho Quách Trí cảm giác lanh lợi quá trớn.
Quách Trí uống hết ly dương quang lạnh ngọt ngấy, cảm thấy cổ họng rất khó chịu.
Cô rất muốn chạy nhanh về nhà uống một ly nước đun sôi.
Thấy người đàn ông vẫn có xu hướng nói tiếp, cô đành phải viện cớ xem đồng hồ liên tục tỏ vẻ nhắc nhở đối phương.
Kết quả, đối phương chú ý chính là đồng hồ.
" Ồ, đồng hồ này của em hả ?" Đôi mắt người đàn ông sáng lên.
Quách Trí thoáng dừng lại, rồi đáp:" Vâng, bạn tặng."
Chiếc đồng hồ này được Cố Thanh Hạ tặng vào ngày sinh nhật.
Cũng không phải là dòng cao cấp, giá cả khoảng hơn mười nghìn, trong thương hiệu này thì chỉ có thể xem như là cấp thấp.
Nhưng giá này thì Quách Trí gánh vác được, bởi vì Cố Thanh Hạ tặng cô món quà như này, chắc chắn về cơ bản cô sẽ phúc đáp một món quà tương đương.
Cố Thanh Hạ tặng quà, cũng để ý như vậy.
Duy trì tình bạn không chỉ dựa trên ý hợp tâm đầu, mà thực lực kinh tế cũng đừng nên khác biệt quá nhiều.
" Bạn em giàu thật đấy ." Trong giọng nói của người đàn ông tựa như có chút hâm mộ, lại tựa như có chút bất mãn.
Loại tâm tình này khiến Quách Trí thấy hơi phản cảm.
Cô cũng là nhờ vào tiền của bố mẹ mà lăn lộn kiếm ăn ở phương Bắc, cũng từng trải qua những tháng ngày thu không đủ chi, vẫn