Edit : Michellevn
Trong phòng tắm ướt át thế nào không cần phải nói nhiều.
Quách Trí cảm thấy lưng đau vai mỏi do một tuần làm việc quá sức đều ổn cả.
Cô nằm sấp trên giường rầm rì khoan khoái.
"Chị Quách...."
Alex vừa tắm lại lần nữa, từ trong phòng tắm đi ra, thấy Quách Trí nằm sấp trên giường, trên người phủ tấm ra trải giường, mềm mại hết sức.
Cậu cởi chiếc khăn tắm ra, cùng nằm úp xuống và hôn cô.
Quách Trí thoải mái nhắm mắt lại và thưởng thức bờ môi ấm áp và đôi bàn tay nóng bỏng của chàng trai .
"Alex," Đột nhiên cô gọi cậu.
" Hửm?" Alex lên tiếng .
Quách Trí hỏi :" Ngày mai có việc gì không ?"
" Không có." Alex nghiêng đầu nhìn khuôn mặt cô, thấy cô vẫn đang nhắm mắt, liền hỏi :"Sao vậy ạ ?"
"Không có việc gì thì đừng đi sớm như vậy, ngủ đủ rồi hẵng đi ." Quách Trí vẫn nhắm mắt như trước," Sáng ra không cần làm bữa sáng cho tôi, gọi bên ngoài là được rồi, cậu nghỉ ngơi cho tốt vào....."
Đôi mắt Alex hấp háy, lại " ừm" một tiếng.
Cúi thấp xuống, hôn phía sau cổ cô...
Quách Trí có thể cảm nhận được rõ ràng, so với lần đầu tiên cùng cô, Alex đã tiến bộ rõ rệt.
Giờ mới chỉ một tuần mà thôi, cô dạy cậu, cậu đã tiếp thu được toàn bộ, còn học một biết mười !
Bỗng dưng cô có hơi buồn cười.
Quay đầu qua nhìn chàng trai, chàng trai liền dướn tới hôn cô.
Quách Trí liếm liềm bờ môi cậu:"Alex....."
" Hửm?" Cậu trai trẻ lại đuổi theo đầu lưỡi cô liếm lại," Chị Quách?"
" Gọi tôi là Quách Trí......." Đầu lưỡi Quách Trí trêu đùa đầu lưỡi cậu trai trẻ.
Cậu trai trẻ thoáng ngẩn người, cất tiếng gọi :" Quách Trí...."
" Ừ......" Quách Trí đáp lại .
Alex vui vẻ, lại gọi nữa :" Quách Trí."
Quách Trí bật cười.
Khi khoái cảm cực hạn qua đi, cậu đè trên người Quách Trí, hơi thở của cả hai vẫn chưa ổn định lại.
Quách Trí ôm cổ Alex nhắm mắt lại.
Alex cũng nhắm mắt, vùi vào hõm cổ Quách Trí, ôm chặt lấy cô.
Vào giây phút này, cho dù là người phụ nữ lớn tuổi đã dốc sức tạo ra một thế giới riêng ở Đế Đô, hay là cậu trai trẻ vẫn còn đang mờ mịt về con đường phía trước, thì đều cảm thấy tiêu tan mệt mỏi, thể xác và tinh thần đều được lấp đầy.
Trong thành phố này, nam nữ giống họ có rất nhiều, rời xa quê nhà, cô đơn dốc sức làm việc ở Đế Đô.
Đôi khi cũng có thể tìm kiếm sự an ủi lẫn nhau.
Sex, không chỉ vỗ về cơ thể.
Nỗi cô đơn của những đêm ngủ một mình, dường như cũng tạm thời tan biến.
Không biết, có phải là ảo giác hay không ....
Quách Trí thức dậy trong ánh nắng sớm, cơ thể như một chiếc thuyền nhỏ trong sóng gió, lắc lư trôi theo cơn sóng cuốn.
Cô chỉ mở mắt ra nhìn một cái, rồi lại nhắm tịt.
Trong vui sướng lại âu sầu, đã được nếm trải qua chàng trai trẻ dồi dào tinh lực thế này, liệu có hay không tằng kinh thương hải tiện nan vi thủy(*), sau này sao có thể ở cùng với đàn ông lớn tuổi nữa đây ? Không lẽ cứ luôn phải tìm giai trẻ ?
(*)tằng kinh thương hải tiện nan vi thủy : đã từng đi qua biển lớn rồi thì không có nước nơi nào khác đáng chú ý nữa.
Ý là sẽ không còn ai khiến Quách Trí được như này nữa.
Có điều......!Cứ như này, nhìn tận mắt, dắt tận tay, tự mình cảm thụ, người vốn chỉ có thể được coi là cậu trai, đã dần dần biến thành người đàn ông.
......!Dường như cũng khá thú vị.
Khóe miệng Quách Trí liền vểnh lên.
Ngủ tiếp giấc nữa rồi dậy, mở mắt ra bên người đã trống trơn.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Quách Trí có hơi hơi hụt hẫng.
Cô lật người một cái, không kìm được phát rá tiếng thở dài rên rỉ.
Vùi mặt vào gối đầu.
Bỗng nhiên trong phòng khách vang lên tiếng động mơ hồ.....!Quách Trí ngẩn ra, bò dậy quấn tấm ga giường rồi ra khỏi phòng ngủ.
Alex đang thu quần áo ở ban công.
Tối qua Quách Trí nói quần áo cậu ám mùi quá nhiều, kêu cậu bỏ vào trong máy giặt để cô giặt cho cậu.
Kết quả kích tình mãnh liệt khiến Quách Trí quăng hết việc này ra sau đầu.
Sau khi cô mệt mỏi ngủ luôn, thì vẫn là Alex bò dậy tức tốc giặt sạch rồi phơi luôn.
Mùa hè quần áo mau khô, chỉ một đêm là khô rồi.
Alex cần mẫn, nhanh nhẹn thu luôn cả quần áo của Quách Trí, một số cái sờ vào không chỉ khô mà còn rất cứng nữa, không biết đã phơi trên giá mấy ngày rồi nữa.
Cậu nhớ Quách Trí có nói cả tuần này đều bận, ngày nào cũng tăng ca, liền hiểu ra ngay.
Thuận tay cậu còn giúp Quách Trí thu dọn sạch sẽ phòng khách có chút lộn xộn.
"Alex!" Quách Trí vừa ra khỏi phòng ngủ thì trông thấy Alex đang gấp quần áo, đột nhiên tâm trạng trở nên tốt hơn." Cứ tưởng cậu đi rồi chứ ."
Trên thực tế Quách Trí không thích đàn ông làm xong cái là đi.
Nhưng tính cách của Quách Trí, đã quen với độc lập mạnh mẽ, dù thế nào đi nữa cũng không để mất mặt mà nói ra câu " Tôi không muốn anh đi " yếu đuối như vậy.
Từng có một lần, Lâm Bác tạm thời