Nhưng trước khi đưa nàng vào cung, cha nàng đã dành cho nàng ta một niềm kỳ vọng to lớn, hy vọng nàng ta có thể bám chặt trên người… Hoàng thượng.
Trái tim hoàng thượng thì chỉ để ý đến mỗi Đức phi, mọi người ai cũng biết.
Không nắm được trái tim, chỉ có thể nắm chặt lấy cơ thể.
Cho nên mẫu thân của nàng mới đưa cho nàng không ít sổ sách, tranh vẽ khiến người khác phải đỏ mặt tía tai.
Thậm chí trước khi vào cung, mẫu thân của nàng ta còn chỉ bảo nàng rất nhiều lần hầu hạ một nam nhân như thế nào…
Lúc này nghe thấy Triệu hoàng hậu nói như vậy, nàng ta xấu hổ cúi đầu, thỏ thẻ như tiếng muỗi kêu: “Ừm”“
Trong mắt Triệu hoàng hậu cực nhanh lóe lên một tia khinh bỉ.
“Nếu đã như thế, thì người phải sử dụng toàn bộ mưu mẹo, khiến cho hoàng thượng mê đắm ngươi.
”
Triệu hoàng hậu nói: “Hiện tại ngươi không lên nổi giường của hoàng thượng thì phải nghĩ cách khiến cho hoàng thượng chủ động ôm lấy ngươi!”
Vẻ mặt Tôn Đáp Ứng khó xử: “Chuyện này không thể nào, hoàng thượng tuyệt đối không đồng ý”
Triệu hoàng hậu: “…”
“Bổn cung biết! Cho nên bổn cung mới bảo ngươi nghĩ cách!”
Bà ta cắn răng cắn lợi nói ra từng chữ rất rõ ràng.
Tôn Đáp Ứng rụt cổ lại: “Thần thiếp ngu dốt…”
“Bổn cung thấy ngươi ngu ngốc thật!”
Triệu hoàng hậu giận dữ bật cười: “Ngươi có thể nhờ phụ thân ngươi ở ngoài cung, tìm thuốc để nam nữ động tình! Đến lúc đó không cần hoàng thượng động tâm với ngươi cũng có thể động tình!”
“Hiểu chưa?”
Bà ta đã nói rất rõ ràng, Tôn Đáp Ứng cuối cùng cũng nghe hiểu.
Nàng ta bỗng nhiên bừng tỉnh, đáp lại: “Thần thiếp lập tức phái người xuất cung, chuyển lời cho phụ thân!”
Tôn Đáp Ứng vô cùng vui mừng đi ra.
Vốn dĩ không ngờ rằng, nếu như Triệu hoàng hậu thật sự có thể toan tính như vậy, thì mấy năm nay vì sao